9.
Ta bảo tỳ nữ: " Dẫn người tới đây."
Tỳ nữ kinh ngạc: "Nhưng công chúa, người kia là..."
Ta kiên định nói: " Đó là người ta muốn tìm."
Rất nhanh, một nữ nhân ăn mặc đơn giản, trên mặt vẫn còn nước mắt tới trước mặt ta, giọng điệu vẫn bình tĩnh:: " Qúy nhân, ngài tìm ta?"
Ta hỏi: "Các ngươi đang ồn ào cái gì?"
Có lẽ nữ nhân kia tưởng vụ cãi nhau bên dưới ảnh hưởng tới ta, khuôn mặt kinh hoảng, không nhịn được khóc, hai hàng nước mắt lã chã rơi xuống.
Nàng quỳ gối dưới chân ta: "Bẩm quý nhân, sạp hàng này vốn là sản nghiệp ta cùng vong phu* tích góp lại, tháng trước chàng ấy gặp phải tuyết lở lúc ra ngoài..."
( *Người chồng đã mất)
Nàng ta nghẹn ngào một lúc: "Hài cốt vong phu còn chưa lạnh, đệ đệ của vong phu đã muốn cướp đi sạp hàng của chúng ta, hắn liên hợp với quan phủ đuổi ta ra khỏi nhà."
Ta chậm rãi nói: "Ta có thể làm chủ cho ngươi, giúp ngươi lấy lại cửa hàng, cho ngươi có một nghề để kiếm sống. Điều kiện tiên quyết là, ngươi phải tự lập môn hộ, ngươi đồng ý không?"
Ta không muốn nàng ta bị hàng xóm láng giềng nói ra nói vào, nhưng ta càng không muốn thành quả lao động của nàng ta bị kẻ khác cướp đi.
Tất nhiên, ta cho nàng ta thời gian suy nghĩ kỹ lưỡng.
Nàng ta hoảng sợ: "Chuyện này..."
"Ba ngày sau ta vẫn ở đây. Nếu như ngươi đồng ý, thì tới tìm ta."
Nói xong câu này, ta đứng dậy rời đi.
Tỳ nữ không hiểu: "Vì sao công- chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nu-de/4074568/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.