Hắn ta: Cao Triết, nam chính trong thế giới này.
Hắn: Ngô Cao Lâm, nam chính thế giới trước.
( Mọi người chú ý xíu nhé, cảm ơn đã đọc truyện của tôi.)
Vì chạy hấp tấp, cậu đụng trúng phải một bức tường, thành làm bằng xương bằng thịt. Cũng vì đi sát ngoài lề đường, thành ra khi té cả người cậu hướng thẳng ra ngoài đường, xe cộ đông chạy qua chạy lại. Cậu không chắc lần này ngã xuống có chết hay không, nhưng cánh tay bị kéo lại, cả người lại hướng vào trong ngã vào thân thể của người đàn ông vừa đụng phải.
Nằm trên thân thể nam nhân, cậu ngại ngùng bật dậy. Ấp úng xin lỗi.
" Xin lỗi anh, thật xin lỗi. Tôi đang vội, không nhìn đường, mong anh bỏ qua. "
Vừa nói cậu vừa cúi đầu hối lỗi. Người kia nhăn mày đứng dậy, hôm nay đã không được vui lại bị trúng, té lăn ra đường quần áo bẩm thủi. Lại nhìn đến con người chính là nguyên nhân, càng nhăn mày hơn.
" Không có mắt nhìn à, thật phiền phức, bẩn hết quần áo tôi rồi. "
Giọng nói trầm đặc biệt quen thuộc, ngước nhìn lên. Trái đất quả là tròn, không ngờ lại gặp nam chính trong trường hợp này.
" Đấy là việc của anh, làm sao tôi biết được. Cũng đều tại anh, nếu không tôi đã không té vào người anh rồi. "
Hắn bất ngờ, phải nói là rất rất bất ngờ, Chu Mặc Cửu này thường rất nhu nhược, bị chửi thì cũng chỉ biết im re chịu đựng. Hắn chưa từng thấy nhìn thấy một Chu Mạc Cửu nào mà dám mắng hắn như thế.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nhan-vat-nam-chinh-chung-ta-mau-ket-hon/500693/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.