Tại phòng hội đồng, có không ít thầy cô đến vì nghe tin học trò yêu mến của mình đánh nhau với một bạn học sinh khác, nhưng nói ba câu liền về lớp dạy học. Hoa Dung, là giáo viên chủ nhiệm của cậu, khi nghe tin liền sốt ruột bỏ tiết chạy đến xem xét tình hình.
Vừa thấy cậu liền ngỡ ngàng, khuôn mặt trắng nõn có nhiều vết bầm, vô cùng thương tâm chạy đến lo lắng hỏi cậu.
" Ôi, Tiểu Cửu mặt con làm sao thế này. Sao lại đánh bạn học vậy hả, ôi trời bé cưng của tôi, thật tội nghiệp mà "
Hoa Dung nghẹn ngào ôm cậu, dù không chung huyết thống nhưng cô rất yêu mến cậu học trò này. Lại còn luôn có ý định tác hợp với con trai của mình, xem cậu như con dâu đối đãi.
Cả trong hội trường xem như điều này là lẽ thường, có lẽ vì cậu trong mắt hị đã là con nuôi rồi. Một học sinh ngoan ngoãn hiền lành học giỏi lại còn tốt bụng, không ai thích thì làm sao được.
Cậu bị Hoa Dung ấn vào ghế bắt ngồi xuống để cô trị thương. Ai cũng yêu mến, trừ gã ra. Gã ta như kẻ vô hình nhìn bọn họ chăm sóc cho cậu, cơn thù càng lớn.
Ngôi trường này là ngôi trường quốc tế, không hẳn là không có kiểu thầy cô trọng học sinh giỏi hơn học sinh dốt.
Học sinh giỏi luôn là đối tượng thầy cô nhắm đến để bồi dưỡng nhân tài mang danh tiếng cho trường, còn mấy học sinh ngu học sinh không vâng lời như gã thì rất nhiều thầy cô ghét. Dạy không dạy thì la,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nhan-vat-nam-chinh-chung-ta-mau-ket-hon/500641/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.