"Vì xã tắc? Vì quốc gia?" Thẩm Hoa Hi tức chết rồi, "Vậy ngươi vì cái gì muốn Hoàng Thượng trách cứ Tín Dương hầu? Ngươi vì cái gì muốn Hoàng Thượng cấm túc ta? Rõ ràng là ngươi ghen ghét ta được sủng, dùng thủ đoạn xấu xa hại ta!" Không nghĩ tới, nữ chính đánh đâu thắng đó trong nguyên tác lại thiếu kiên nhẫn như vậy. Kiều An muốn nói, đúng vậy, ta dùng thủ đoạn xấu xa hại ngươi, nhưng ngươi có thể làm gì ta? "Hoàng Quý Phi, đây là thái độ nói chuyện của ngươi đối bổn cung?" Nàng thở dài lắc đầu, cố ý tiến đến bên người Thẩm Hoa Hi —— chỉ cần nàng ta duỗi duỗi tay, là có thể đẩy nàng! "Ngươi còn nhớ trước đó Hoàng Thượng giáo huấn ngươi sao? Bổn cung mới là Hoàng Thượng cưới hỏi đàng hoàng, là thê tử cùng hưởng hương khói với hắn sau này, ngươi - một Hoàng Quý Phi cũng dám cùng bổn cung nói như vậy?" Nếu nói cái khác, Thẩm Hoa Hi hẳn không có tức giận như vậy! Cố tình Kiều An nói là khúc mắc lớn nhất trong lòng nàng! Dưới sự giận dữ nàng quay người lại, liền đụng phải Kiều An —— mà Kiều An sớm đã thuận thế té ngã! "Ngươi, ngươi dám đẩy bổn cung...... Phản...... Bổn cung một mảnh tâm ý, đều là vì Thánh Thượng, vì triều ta......" "Nương nương! Ngài còn ổn chứ!" "Tuyên thái y!" "Hoàng Quý Phi thật là quá đáng! Nương nương ngài yên tâm, ở trước mặt hoàng thượng, thần thiếp nhất định vì ngài nói chuyện!" "Đôi mắt chúng ta nhìn nhiều năm, Hoàng Quý Phi không kính trọng ngài như vậy, thiên hạ này có còn vương pháp!" Thẩm Hoa Hi còn định nói thêm, nhưng nước miếng của nhóm hậu phi cũng đủ để dìm chết nàng. Tường đổ mọi người đẩy, đại khái chính là đạo lý này. Hoàng Quý Phi độc bá sủng ái đế vương nhiều năm, nhiều người như vậy đều giận mà không dám nói gì. Dù biết Hoàng Thượng đã "Không lên" được, các nàng cũng vẫn ghen ghét. Đặc biệt là Hoàng Quý Phi kiêu ngạo ương ngạnh, bằng không các nàng sao qua thảm như thế? Nhóm hậu phi cũng không có bối cảnh gia thế, bằng không thì sao có thể nhiều năm đều bị Thẩm Hoa Hi đạp dưới lòng bàn chân. Nhưng nữ nhân oán niệm cũng thực đáng sợ. Đặc biệt Thẩm Hoa Hi lại để các nàng tóm được nhược điểm. Lúc tất cả hậu phi đều lấy danh Hoàng Hậu xả giận, muốn Hoàng Thượng trừng phạt Hoàng Quý Phi, Thẩm Hoa Hi mới phát hiện, không biết từ khi nào nàng, nàng đã thành chuột chạy qua đường? Đôi khi, lúc nàng lừng lẫy, quyền cao chức trọng, nắm giữ tiền đồ tất cả mọi người, tất cả mọi người dù giận nàng cũng không dám nói gì. Nhưng lúc nàng ngã xuống phàm trần, lại có sai lầm, làm sao có cơ hội xoay người? Dù là hoàng đế cũng thấy Hoàng Quý Phi thật quá đáng, không biết tốt xấu. Hoàng đế tức giận. Hạ chỉ biếm nàng vô lãnh cung, Thẩm Hoa Hi lần đầu ý thức được, lang quân nàng mộng tưởng, tựa hồ thật sự không có yêu nàng như vậy. Nàng tuyệt vọng. Đau thấu tâm can. Nếu nàng lại có cơ hội, một lần nữa phục sủng, nàng sẽ không bao giờ ngây ngốc mà trả giá thiệt tình. Nàng nhất định phải trả thù tất cả đám người bỏ đá xuống giếng...... Nhưng giờ khắc này, nàng chỉ có thể hưởng dụng cơm thừa canh cặn trong lãnh cung. Không nghĩ tới, không quá mấy ngày, nàng phát hiện hạ thể xuất huyết...... Dù nghèo túng, nàng cũng vẫn là Hoàng Quý Phi! Cung nữ trông coi nàng rất nhanh đã thỉnh thái y tới chẩn trị —— kết luận nàng đẻ non! Nếu nói bị biếm lãnh cung là đả kích đầu thì đẻ non chính là đả kích thứ hai. Mà đả kích thứ hai hiển nhiên nghiêm trọng hơn đả kích đầu tiên. Nàng được sủng ái nhiều năm, nhưng vẫn không có sinh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]