Editor: Tranh Nhược Chương 121 Đáng tiếc, Nhược Vũ San không sợ bị nữ sinh cô lập. Là đại tiểu thư Tần gia, đại thiếu gia Tần Luyên Tần gia lại "yêu thương", ai dám cho Nhược Vũ San sắc mặt? Dù là lão sư, đối mặt Nhược Vũ San cung theo nguyên tắc nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, đối cô lấy lòng nịnh bợ chiếm đa số. Chính là Vương Kiều An cùng cô không giống. Cô chỉ bé gái xuất thân gia đình bình phàm. Người khác không quen nhìn Nhược Vũ San, không dám đối cô chỉ chỉ trỏ trỏ, chẳng lẽ còn không dám khi dễ Vương Kiều An sao? Cho nên, người xui xẻo là Vương Kiều An. Cho nên cuối cùng Tần Luyên bức cô chuyển trường, cũng không ai nguyện ý đứng ra vì cô nói chuyện. Có thể nói, cuộc sống bi kịch của Vương Kiều An, người bắt đầu là Nhược Vũ San. Mà hiện tại, nếu Kiều An nhận nhiệm vụ Vương Kiều An giao, đương nhiên sẽ không để bi kịch một lần nữa trình diễn. "Chu Ngọc, Lý Huyên, các cậu cảm thấy, Nhược Vũ San thật sự xem tớ là bạn sao?" Kiều An biết, mình lập tức muốn cùng Nhược Vũ San nhất đao lưỡng đoạn (*) liền quá khoa trương, chuyển biến quá nhanh, sẽ khiến cho người khác ngờ vực. (*)Cắt đứt tất cả. Cho nên cô chỉ biểu đạt một chút hoài nghi thất vọng về tình bạn với Nhược Vũ San. Quả nhiên không ngoài sở liệu, Chu Ngọc lập tức cười nhạo một tiếng, "Không nghĩ tới, cậu rốt cuộc nghĩ lại. Không nói cái khác, cậu biết sau lưng cậu người khác đều nói như thế nào sao? Đều nói cậu bởi vì gia cảnh Nhược Vũ San tốt, cho nên mới nịnh bợ cô ta, tự nguyện làm nền. Đều nói cậu chân chó. Cùng một ký túc xá chúng tôi, chẳng lẽ còn không biết? Nhược Vũ San căn bản chẳng cho cậu cái gì." Còn không phải! Nhược Vũ San là đại tiểu thư Tần gia, chi phí ăn mặc đều là tốt nhất. Chính là Vương Kiều An hết thảy đều bình thường. Nếu nói hai người là bạn thân tốt, Nhược Vũ San đưa cho Vương Kiều An cũng bình thường -- nhưng Chu Ngọc cùng Lý Huyên hai bạn cùng phòng, cho tới bây giờ cũng chưa nhìn thấy Nhược Vũ San giúp Vương Kiều An cái gì. Đương nhiên, làm bằng hữu, không có vật chất lui tới cũng thực bình thường. Nhưng không bình thường chính là, Vương Kiều An rõ ràng không được Nhược Vũ San cho chỗ tốt gì, lại bị ác danh "Hư vinh vật chất, muốn dính ánh sáng Nhược Vũ San". Lý Huyên nhìn Kiều An trầm mặc, trong lòng có chút không đành lòng. "Kỳ thật không trách cậu. Muốn trách thì trách Nhược Vũ San. Lần trước tôi tận mắt nhìn thấy có người làm trò trước mặt cô ta cười nhạo cậu, nói cậu không có ý tốt, nhưng cô ta cũng không thay cậu làm sáng tỏ. Cô ta cam chịu, mọi người mới cho rằng cậu là loại người ái mộ hư vinh." "Ai, cậu ấy thật sự làm như vậy sao? Cậu ấy rõ ràng biết tớ thiệt tình!" Trong lòng Kiều An, cũng đã tin mười phần. Trong nguyên tác, Vương Kiều An không phải một người xuất thân bình dân, đi theo Nhược Vũ San vì cô làm tùy tùng chân chó sao...... Cái gọi là cảm tình "Bạn thân", từ đầu đến cuối bất bình đẳng. Nếu nói, Nhược Vũ San là công chúa, Vương Kiều An chính là kẻ hầu. Cô tồn tại, vì phụ trợ Nhược Vũ San thuần khiết thiện lương mỹ lệ. Nói gì đó, Nhược Vũ San không tiện nói, vậy Vương Kiều An nói. Có chuyện gì, Nhược Vũ San không tiện làm, vậy Vương Kiều An vì bênh vực kẻ yếu đứng ra. So với Nhược Vũ San nhu nhược động lòng người, Vương Kiều An thanh tú đứng bên người cô, ảm đạm thất sắc. Hơn nữa mọi người cho rằng cô vì một chút lợi nhỉ liền lấy lòng Nhược Vũ San, rất nhiều người đối cô không cảm tình. Trên thế giới này, trước nay đều sẽ không có vô duyên vô cớ chán ghét. - ----- 12h38 29/12/2019
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]