Editor: Tranh Nhược Chương 120 Đây là một cô bé tính tình thiện lương. Dù là thời khắc cuối cùng, cũng suy xét cho người khác. Kiều An biết, cô lo lắng, nhiệm vụ giả không có thế lực đối kháng Tần Luyên. Bởi vì, trong thế giới này, Tần gia ở thành A là gia đình số một số hai, mà Tần Luyên lại là thiên tài thương nghiệp. Tuổi tác anh không lớn, lại thực hiện mấy dự án lớn, đưa Tần gia lên đỉnh...... Từ kết cục của Sở Vân Phàm có thể nhìn ra, Tần Luyên người này, không thể đắc tội! Kiều An đang tiêu hóa cốt truyện cùng ký ức Vương Kiều An, ngoài phòng ngủ, có người gõ cửa "Cốc cốc cốc". Đây là ký túc xá bốn người, Vương Kiều An, Nhược Vũ San, Chu Ngọc cùng Lý Huyên. Người gõ cửa là Chu Ngọc cùng Lý Huyên. Ký túc xá bốn người chia làm hai nhóm, Vương Kiều An cùng Nhược Vũ San một nhóm, mà Chu Ngọc cùng Lý Huyên một nhóm. Chu Ngọc cùng Lý Huyên không thích Nhược Vũ San, rất nhiều lần nói qua không thích Nhược Vũ San bộ dáng đáng thương quyến rũ nam nhân. Vương Kiều An cùng Nhược Vũ San đi gần, cho nên hai người cũng không mấy ưa thích Vương Kiều An. "Sao lại khoá cửa?" Chu Ngọc cau mày, "Học Nhược Vũ San làm bộ làm tịch? Vương Kiều An, tôi nói cho cậu biết, cậu cũng đừng học Nhược Vũ San người ta, người ta cùng chúng ta không giống nhau, người ta là đại tiểu thư Tần gia!" Trước kia, mỗi lần Chu Ngọc nói như vậy, Vương Kiều An đều không cao hứng. Ở trong lòng nguyên chủ Vương Kiều An, Nhược Vũ San là bạn thân của cô, mà Chu Ngọc nói như vậy, chính là châm ngòi ly gián, còn bôi đen Nhược Vũ San. Nhưng, Kiều An nhận toàn bộ cốt truyện đương nhiên sẽ không cảm thấy như vậy. Cô cười rộ lên, vội nói, "Cậu làm sao...... Nhưng nụ cười này dừng trong mắt Chu Ngọc, chính là cô vì Nhược Vũ San nói chuyện, không khỏi cười nhạo, "Vương Kiều An, cậu thế mà là cái đuôi nhỏ trung thành của cô ta, đáng tiếc, cậu đối tốt với cô ta như vậy, cô ta lại không nghĩa khí như vậy. Vừa rồi lúc ở dưới lầu, tài xế đưa cô ta về nhà. Cô ta cũng không nói một tiếng cho cậu đi?" Chu Ngọc nói chuyện như đốt pháo. Lý Huyên bên cạnh lôi kéo ống tay áo cô, ý bảo cô nói chuyện không cần khó nghe như vậy. Có lẽ bởi vì lần này, Vương Kiều An không vì Nhược Vũ San cùng các cô cãi nhau. Có lẽ bởi vì, hiện tại nụ cười của Vương Kiều An so ngày thường nhìn thuận mắt không ít. Chu Ngọc bĩu môi, rốt cuộc nói, "Được rồi, được rồi, tôi lắm miệng. Tôi chính là nhìn một số người không thuận mắt, rõ ràng chim sẻ biến phượng hoàng, lại so với đại tiểu thư chân chính còn tôn quý hơn ba phần. Trước giờ thể dục, rõ ràng thân thể cô ta suy yếu, té ngã một cái, lại hại lão sư thể dục viết kiểm tra; ăn nhà ăn, không hợp khẩu vị, không chỉ người phụ trách nhà ăn bị mắng, cô ta lại mỗi ngày bảo người mang đồ ăn Vân Hải Các lại đây. Nếu không ai nói cô ta là nữ sinh cao trung, người ta còn tưởng cô ta là công chúa hoàng thất xuống dân gian!" Trong nguyên tác, Chu Ngọc chính là một người qua đường miệng độc. Nhược Vũ San ở trường học nhân duyên không tốt, Chu Ngọc không phải người duy nhất chán ghét cô, Lý Huyên cũng không phải người thứ hai. Phải nói, hơn phân nửa nữ sinh đều không thích cô. Cùng cô đi gần nhất, cũng là người duy nhất, chính là nguyên chủ Vương Kiều An. Làm bạn thân tốt, Vương Kiều An cảm thấy người miệng độc lại khắc nghiệt đều khi dễ Nhược Vũ San, vì Nhược Vũ San, năm lần bảy lượt cùng những người này cãi nhau. Đến cuối cùng, chính mình cũng bị cô lập. - ----- 12h18 29/12/2019
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]