Edit: Aya Shinta
Beta: Táo
Mà trong nỗi hận của Nam Cung Tử Hiên còn xen lẫn bi thương khiến người ta đau lòng.
Nam Cung Diệp cũng kinh ngạc bởi ánh mắt thù hận của Nam Cung Tử Hiên. Lão nỗ lực nhớ lại xem mấy năm nay một vài chuyện mình làm có phải chưa nhổ cỏ tận gốc hay không.
Nhưng vào lúc này lão nào nghĩ được nhiều như vậy!
"Vị này..." Nam Cung Diệp ôm ngực đứng lên, bây giờ lão chỉ muốn bảo vệ tính mạng mình!
"Ha ha ha ~ xem ra ông không quen biết ta!" Nam Cung Tử Hiên nhếch môi cười to, cái đầu người trong tay lắc lư theo động tác của y.
Nam Cung Diệp nhìn kỹ mặt Nam Cung Tử Hiên... khuôn mặt này đúng là hơi quen mắt, chỉ là lão không nhớ nổi đã gặp khi nào...
Nam Cung Tử Hiên cười lạnh một tiếng: "Nếu ông không nhớ ra, như vậy ta giúp ông nhớ lại!"
"Hai mươi năm trước, số mười chín Đào Viên Lộ, ngày đó thời tiết tốt vô cùng, hoa Tử Kinh trong sân nở rộ! Bánh trôi rất ngọt -- "
Chỉ cần một câu đơn giản mà không hề có logic đã có thể khơi gợi lại ký ức phủ bụi vào hai mươi năm trước của Nam Cung Diệp.
Lão không dám tin tưởng nhìn Nam Cung Tử Hiên: "Ngươi -- ngươi không chết?!"
Lúc trước, rõ ràng lão đã phái người giết Nam Cung Tử Hiên!
"Hừ ~ ta biết ông cùng nữ nhân này đều rất muốn ta chết! Nhưng làm sao bây giờ? Ta cao số, không chết được!"
Nam Cung Tử Hiên nhún vai, tỏ vẻ bất đắc dĩ.
Y rũ mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036547/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.