Edit: Aya Shinta
Hắn nhìn trong phòng một chút, sau đó lại nhìn giường mình một chút: "Ta không quen cùng giường với người khác."
Ách... Cái gì?!
Lăng Vu Đề nhìn Đoan Mộc Thanh Duyệt, cùng giường?!
Ai muốn cùng giường với hắn!
Khụ, tuy rằng cô muốn...
"Vậy thì, chủ nhân, ta ngủ trên đất là được rồi!"
Lăng Vu Đề chỉ vào sàn nhà mà nói, trên đất rất sạch sẽ, trải một tấm chăn xuống thì có thể ngủ rồi!
Lông mày Đoan Mộc Thanh Duyệt nhẹ nhàng nhăn lại, ngủ trên đất?
Tuy trong phòng có bếp lò, thế nhưng vẫn rất lạnh. Chí ít, hắn rất lạnh!
Khe khẽ thở dài, Đoan Mộc Thanh Duyệt dịch người vào trong, chừa ra một chỗ nằm.
Lăng Vu Đề hấp háy mắt, đối với hành động của Đoan Mộc Thanh Duyệt có chút chẳng hiểu mô tê chi cả.
"Lên đây đi..."
Tuy hắn thật sự không quen cùng giường với người khác. Thế nhưng Lăng Vu Đề, tốt xấu cũng là người của hắn.
Hơn nữa, còn được hắn ban cái tên Đoan Mộc Thanh Nhã cho.
"Chủ nhân..." Lăng Vu Đề có chút chần chờ.
Đoan Mộc Thanh Duyệt nhàn nhạt nhìn Lăng Vu Đề, không cho cự tuyệt.
Lăng Vu Đề cắn môi dưới: "Vâng."
Cô cởi giày ra, nằm trên vị trí Đoan Mộc Thanh Duyệt để cho mình.
Vừa nằm xuống, Đoan Mộc Thanh Duyệt đắp chăn của mình lên trên người Lăng Vu Đề.
Khí trời rất lạnh, theo lý mà nói thì Đoan Mộc Thanh Duyệt nằm trên giường đã lâu như vậy, chăn hẳn phải ấm nhwung tấm chăn Đoan Mộc Thanh Duyệt đắp vẫn cứ lạnh trơ trơ!
Cô chạy qua quá vội vàng, không có choàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036264/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.