Chương trước
Chương sau
Edit: Aya Shinta
Cho dù độ thiện cảm của hắn với cô có khôi thì hắn vẫn tràn ngập hoài nghi với Lăng Vu Đề!
Nghe được lời Lăng Vu Đề, đại diện bát đại thế gia đều vô cùng chỉnh tề gật gù.
Chờ đợi câu sau của Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề mím mím môi rồi mở miệng: "Năm ngày trước, cũng chính là khi xác định được địa điểm của đại bản doanh Ẩn tộc, tôi cùng Dã Cuồng đã từng tiến vào trong Ẩn tộc, bởi vì lúc đó chỉ có hai chúng tôi, nên không dám vào quá sâu. Đại bản doanh Ẩn được đặt ở nơi rất bí mật, khó tìm, hơn nữa không biết có bao nhiêu nguy hiểm bên trong. Tin rằng khi các vị quyết định đi đại bản doanh Ẩn tộc thì cũng đã chuẩn bị hi sinh tính mạng vào bất cứ thời khắc nào, nên tôi hi vọng, mọi người phải quyết định liều chết hay muốn bảo vệ tính mạng của mình."
Lăng Vu Đề mở ra tấm bản đồ mà cô cùng Dã Cuồng đã vẽ ra được: "Tiếp đó, tôi liền nói hiểu biết của mình về địa hình của đại bản doanh Ẩn tộc..."
"Mọi người đều nhớ kỹ chứ?!" Lăng Vu Đề nhìn mọi người.
Mọi người gật đầu, biểu thị đã nhớ kỹ.
Lăng Vu Đề thu bản đồ lại, sau đó nói: "Ngày hôm nay chỉ có như vậy, tiệc đứng này vẫn tiếp diễn trước ngày mai khi chúng ta lên đường, nên tối hôm nay mọi người liền ở ngay đây nghỉ ngơi điSắp xếp thì giao cho Dã Cuồng, tôi đi trước!"
Nói xong, Lăng Vu Đề liền xoay người rời khỏi thư phòng.
Lạc Lạc muốn theo Lăng Vu Đề, lại bị anh trai mình kéo về.
Quay đầu lại trừng anh mình một chút, nhưng thu được ánh mắt ra hiệu của Lạc Dịch.
Lúc này thì Lạc Lạc mới nhìn thấy Lăng Kiêu Hàn đi theo phía sau Lăng Vu Đề cô bất mãn bĩu môi: "Anh cũng thật là, làm gì ngăn người ta! Nếu không phải anh Kiêu Hàn, Tiểu Vu cũng sẽ không ở bên ngoài trốn tránh nửa tháng không dám lộ diện!"
Lạc Lạc thấy rằng, tất cả những thứ này đều là do Lăng Kiêu Hàn!
Lạc Dịch xoa xoa mái tóc ngắn của Lạc Lạc, sau đó bất đắc dĩ nói: "Vậy nên mới phải cho hai người Kiêu Hàn cùng Tiểu Vu không gian riêng tư, để bọn họ giải thích hiểu lầm cho rõ ràng nha!"
Lạc Lạc khẽ hừ một tiếng, không nói gì.
Sau khi Lăng Vu Đề rời khỏi thư phòng, liền trực tiếp trở về phòng cô... Khụ, là phòng khách ở tạm!
Vừa mở cửa phòng, đi vào chuẩn bị đóng cửa thì có một cánh tay lại chống ở trên cửa phòng.
Lăng Vu Đề dừng một chút, nhìn thấy là Lăng Kiêu Hàn, sắc mặt vốn đã trắng nhợt của cô lại có chút khó coi.
Cũng không để ý tới Lăng Kiêu Hàn, trực tiếp xoay người vào phòng, sau đó lấy từ tủ lạnh ra một bình thuỷ tinh chứa máu mà cô nhờ Dã Cuồng dặn dò người hầu đưa tới, rồi mở nắp bình vừa uống, vừa ngồi ở trên ghế sô pha xem ti vi.
Cô như là không nhìn thấy Lăng Kiêu Hàn tồn tại vậy, tự mình tự ngồi ở chỗ đó, vẻ mặt thản nhiên.
Kỳ thực, Lăng Kiêu Hàn đã nghĩ ra rất nhiều cảnh tượng khi tìm được Lăng Vu Đề.
Chỉ là chưa từng nghĩ tới, bọn họ lại lấy phương thức như thế này để gặp mặt.
Lăng Kiêu Hàn đã từng an ủi mình, cũng có thể nói là lừa gạt mình.
Có thể cô không phải Lăng Vu Đề thật sự, thế nhưng cô cũng không phải tộc nhân Ẩn tộc!
Vậy nên Lăng Kiêu Hàn đồng ý tin tưởng, tin tưởng cái gọi là địa chỉ đại bản doanh Ẩn tộc, là sự thật!
Lăng Kiêu Hàn nhấc chân đi đến bên ghế sô pha, rồi ngồi bên cạnh Lăng Vu Đề.
Trong nháy mắt khi hắn ngồi xuống, Lăng Vu Đề lập tức đứng lên, sau đó ngồi lên giường.
Một khắc đó, trong lòng Lăng Kiêu Hàn rất khó chịu, khó chịu đến mức nói không nên lời.
Độ cong bên khóe miệng chùng xuống, ý cười rốt cục cũng duy trì không được.
Lăng Kiêu Hàn nhìn Lăng Vu Đề, mở miệng, muốn nói lại thôi.
Một hồi lâu sau thì Lăng Kiêu Hàn mới mở miệng: "Ngày mai, nếu như địa chỉ đại bản doanh Ẩn tộc là thật. Thì ta sẽ tin tưởng cô không có gạt ta, nhưng trước đó thì ta vẫn sẽ duy trì thái độ hoài nghi với cô."
Vừa nói xong, Lăng Kiêu Hàn liền hối hận rồi, rõ ràng hắn muốn nói không phải những lời này!
Rõ ràng hắn muốn nói: Ngày đó thật sự xin lỗi, là ta không nên kích động như vậy tổn thương tới cô! Khoảng thời gian này cô có tốt không? Những người sói bên Dã gia có bắt nạt cô hay không!?
Rõ ràng muốn nói những lời này, vừa mở miệng vậy mà nói vòng.
Lăng Kiêu Hàn vừa nói xong thì Lăng Vu Đề cũng ngẩn người một chút, thậm chí cô hoài nghi độ hảo cảm vừa thêm trở lại có phải là cô cảm ứng sai rồi hay không!?
Dù sao cô vẫn không giống với loài người thực sự, hơn nữa Lăng Kiêu Hàn diễn xuất giỏi như vậy, căn bản thì Lăng Vu Đề không nhìn ra trong lòng hắn đang suy nghĩ gì.
Cho nên cô cho rằng, lời Lăng Kiêu Hàn nói thì chính là suy nghĩ trong lòng hắn!
Cười lạnh, Lăng Vu Đề không có nhìn Lăng Kiêu Hàn: "Vậy thì mời Lăng gia chủ nhìn thật kỹ đi!"
Nói xong, Lăng Vu Đề không lên tiếng nữa.
Cô đã quyết định, ngày mai sau khi diệt Ẩn tộc, mặc kệ độ hảo cảm làm sao thì cô cũng phải rời khỏi thế giới này!
Sau khi Lăng Kiêu Hàn biết hắn ta hiểu lầm cô liền rời khỏi thế giới này!
Vào lúc này thì Lăng Vu Đề cũng không nghĩ tới việc cô sẽ lấy phương thức gì để rời đi thế giới này...
Lăng Kiêu Hàn không ở trong phòng Lăng Vu Đề bao lâu liền rời đi, bởi vì hắn không biết nên nói gì nữa.
Đêm đó, nhất định là một đêm không ngủ!
Dưới lầu thì chè chén say sưa, mười người trên lầu sắp sửa đi "cứu vớt thế giới" thì tâm sự nặng nề...
Ngày thứ hai đã sắp tới, bởi vì đã sớm định được thời gian nên mọi người rời giường rất đúng giờ.
Lăng Vu Đề vẫn mặc áo da màu đen bó sát người, tóc được buộc lên.
Mười người xuất phát từ cổng sau, lái hai chiếc xe việt dã khá bình thường.
Nhạc Ninh, Dã Cuồng, Mộ Phong, Lăng Vu Đề cùng Lăng Kiêu Hàn một chiếc xe.
Mấy người kia trên một chiếc xe khác.
Dã Cuồng lái xe thì tất nhiên Nhạc Ninh ngồi ở vị trí ghế phụ.
Lăng Vu Đề ngồi ở bên trái ghế sau, bởi vì muốn giữ khoảng cách với Lăng Kiêu Hàn, cho nên cô ngồi cạnh cửa sổ và Mộ Phong ngồi ở giữa.
Kỳ thực thì Mộ Phong có chút lúng túng, mặc kệ là đối với Nhạc Ninh hay là ngồi ở cái vị trí trung gian này.
Có điều tính cách của y chính là loại người rất sang sảng, dọc theo đường đi còn biết điều tiết bầu không khí. Y cùng trò chuyện với Lăng Vu Đề thì Lăng Vu Đề cũng sẽ cười đáp lại y.
Đại khái lái xe hơn hai giờ, liền rời khỏi nội thành và bắt đầu tiến vào vùng ngoại thành.
Lại đi hơn một giờ nữa thì đến một vùng đất rất lớn bên ngoài khu rừng rậm.
Vì ngày hôm qua đã nói đến địa điểm đặt đại bản doanh Ẩn tộc, nên mọi người cũng không quá ngạc nhiên khi Ẩn tộc lại ở sâu bên trong một khu rừng nguyên thủy như vậy.
Mọi người cũng không phí lời, sau khi giấu xe vào nơi bí mật thì mỗi người liền xách theo một cái ba lô, đi vào rừng rậm.
Bởi vì Lăng Vu Đề cùng Dã Cuồng đã tới một lần, biết bên ngoài sẽ có nguy hiểm ra sao, nên hai người vô cùng thuận lợi mà dẫn theo mọi người vào ngoại vi Ẩn tộc.
Khi đi đến ngoại vi ẩn tộc, mọi người thấy từng gian nhà cây, rất lớn, đủ loại đủ kiểu.
Còn nhìn thấy không ít các loại chủng tộc như nhân loại, vampire, người sói, hỗn huyết...
Tối hôm qua đã bàn bạc cẩn thận rằng phải bắt được tộc trưởng Ẩn tộc đầu tiên.
Aya: Em lạy anh, ảnh đế nhập vô anh hay sao mà bật mode "cao lãnh" thế lày cơ chứ!!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.