Nghiêu Sâm nhìn thấy lệnh bắt, đồng tử hơi co rụt, trong lòng dự cảm có điềm xấu. Nhưng Nghiêu Sâm không phản kháng. Phản kháng là chống lại lệnh bắt, gây cản trở công vụ, công dân chấp hành pháp luật chưa bao giờ kháng lệnh. Anh bình tĩnh duỗi tay ra, để cảnh sát mang còng lên cho mình, chỉ nói: “Vợ của tôi đang mang thai, mong các anh chú ý một chút, đừng dọa cô ấy sợ.”
Trước khi bị cảnh sát mang đi, hai tay mang còng của Nghiêu Sâm còn cầm tay Hàn Yên Yên, cực kỳ trấn tĩnh dịu dàng an ủi cô: “Không sao đâu, đừng sợ, còn có lão Ngô ở đây.” Anh đang đề cập đến luật sư của anh, hợp tác hơn mười năm, ông cứu vớt anh khỏi Cục cảnh sát không biết bao nhiêu lần, còn giúp anh sắp xếp bao nhiêu chuyện êm xui.
Đứng bên cạnh Nghiêu Sâm, Giang Diệp tâm tình nhiều phức tạp không muốn nói chuyện.
Chờ sau khi cảnh sát áp giải Nghiêu Sâm đi, trong phòng không còn ai, Giang Diệp mới nói với cô: “Cô chuẩn bị một chút, chúng tôi đi trước, cô đi sau.”
Hàn Yên Yên gật đầu.
Giang Diệp xin kế hoạch bảo hộ nhân chứng. Nghiêu Sâm làm người tàn nhẫn độc ác, người của anh cũng rất tàn nhẫn. Đêm nay tuy bọn họ bắt giữ không ít, nhưng chưa chắc không có cá lọt lưới. Một nhân chứng quan trọng như Hàn Yên Yên cần phải được bảo vệ kín kẽ.
Trước khi đi, Giang Diệp nhìn chằm chằm bụng của Hàn Yên Yên.
Hàn Yên Yên hỏi: “Sao vậy?”
“Đứa bé của cô… là của Nghiêu Sâm à?” Giang Diệp cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-khong-luon-cui-nam-nhan/340969/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.