Nhưng trận động đất này đều được từng người một đem ra thảo luận. Khách tham dự tiệc rượu đều là nhân vật tầm cỡ, tất cả đều chứng thực ngày hôm đó có xảy ra động đất. Không có khả năng tất cả chừng đó người hùa nhau nói dối, huống chi ai cũng có thân phận đặc biệt. Vì thế chuyện này trở thành một sự kiện siêu nhiên, sức nóng kéo dài cả một tuần.
Mà lúc ấy, sau khi khách khứa rời đi, Hàn Yên Yên vẫn nán lại một chút, cô nói với Kiều Thành Vũ: “Em đi trang điểm lại một tí.” Cô quay gót sải bước vào phòng nghỉ ngơi của khách nữ.
Trong phòng không một bóng người, chỉ có một ghế sô pha tròn mềm và một loạt bốn năm bàn trang điểm. Hàn Yên Yên đóng cửa lại, chống tay lên bàn, nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong gương.
“Leo, đi ra đây!” Cô nhìn gương nói.
Vài giây sau, phòng khách nữ… yên ắng tĩnh lặng.
Hàn Yên Yên bình tĩnh lấy một con dao bấm từ túi xách ra, tách một cái mũi dao lập tức nhô ra - cách mở này do một tay Đinh Nghiêu dạy cho cô. Hàn Yên Yên nhìn vào gương, trực tiếp đưa con dao lên tĩnh mạch chủ của mình.
“Này!” Leo tức hộc máu, “Này này này! Cái cô này sao lại thế này!”
Ở thế giới này, kêu một cái là ra liền ha, Hàn Yên Yên che lại nét cười lạnh nơi khóe miệng, buông dao xuống: “Gọi ngài ngài không phản ứng, tôi đành dùng phương thức khác thôi.”
“Mọi việc vẫn tiến hành thuận lợi đấy thôi? Cô kêu tôi ra đây làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-khong-luon-cui-nam-nhan/340930/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.