Mọi ngày đều diễn ra một cách bình yên, mỗi ngày đều có anh bên cạnh. Tâm Nhi cứ vậy mà sống trong những hạnh phúc, ngọt ngào mà Tuấn Hạo mang lại.
Sảnh lớn nhà hàng rộng lớn, Tâm Nhi nắm tay anh bước vào. Được anh kéo ghế cho mình, Tâm Nhi khẽ cười chống hai tay lên bàn tựa cằm nhìn anh một cách đầy si mê
-Tuấn Hạo, anh hôm nay sao lại đẹp trai vậy?
-Anh có lúc nào không đẹp trai sao?
-Ừm hửm.
Đợi vài món ăn được bày biện trên bàn, Tâm Nhi gắp cho anh một miếng thịt bỏ vào chén anh. Lăng Tuấn Hạo khẽ lắc đầu há miệng chỉ tay lên
-Em đút cho anh đi. . .anh muốn được em đút.
-Anh lại nhõng nhẽo đấy à?
-Đi, anh muốn mà. . .năn nỉ đấy.
Tâm Nhi phì cười gắp thịt đút cho anh. Cả hai vui vẻ tận hưởng bữa ăn mà không biết những con thú săn mồi đang săn lùng tin tức về họ. Sau bữa ăn Tâm Nhi khoác tay anh bước ra ngoài, cô bây giờ đã mạnh dạng hơn rất nhiều, ủy hết cả cơ thể vào người anh. Tuấn Hạo khẽ cười đưa tay siết lấy eo cô
-Bây giờ, có người ngay cả đi đứng cũng phải cần đến anh sao?
-Phải aaa, người yêu em thì em dựa vào. Ai cấm?
-Ai dám cấm em chứ? Chỉ sợ em đi vài đường quyền đến chết mất.
-Em không có hung dữ như vậy nha.
-Được, không hung dữ thì không hung dữ. Người yêu anh là đáng yêu, dịu dàng nhất!
Tâm Nhi khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-theo-duoi-cua-lang-tong/2940830/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.