Sáng hôm sau, Tuấn Hạo tỉnh dậy đã thấy mình nhằm chồng chéo trên sofa. Đêm qua, anh thật sự không thể chợp mắt được, cả đêm chỉ dày xéo bản thân tại sao lại vô dụng không thể bảo vệ cô. Càng nghĩ lại càng đau đớn khi mà cô giờ đây đang chịu tổn thương ở cả thể xác và tinh thần. Hít sâu một hơi, Tuấn Hạo ngồi dậy đưa mắt nhìn xung quanh phòng. Vỏ chai rượu thì lăn lóc, giấy tờ cũng tứ tung, mảnh sành vỡ vụn đầy trên sàn nhà. Trật tự của căn phòng đã bị anh đảo lộn, không còn cái vẻ ngăn nắp của thường ngày. Mệt mỏi, anh đứng dậy tiến vào phòng vệ sinh đánh răng, rửa mặt.
Ra khỏi phòng làm việc, anh nhìn qua cánh cửa phòng mình. Muốn tìm cô nhưng lại sợ quấy phiền giấc ngủ của cô. Cuối cùng là lẳng lặng, bước xuống lầu dự nấu gì cho cô bỏ bụng. Thấy cô giúp việc đang loay hoay anh liền nhíu mày
-Lát nữa lên dọn dẹp phòng làm việc của tôi. Đồ ăn sáng hôm nay để tôi nấu cho.
-Dạ vâng thưa cậu chủ.
Anh gật đầu lướt điện thoại xem vài thứ rồi gọi cho thư ký báo hôm nay không thể lên tập đoàn. Có lẽ anh nên ở bên cạnh cô lúc này, chỉ sợ cô lại suy nghĩ lung tung. Lúc này anh mới gọi dì giúp việc một lần nữa
-À, đừng vào phòng tôi. Có người trong đó!!
-Là cô gái tóc vàng, dài qua vai đúng không ạ?
-Đúng rồi, để cô ấy nghỉ ngơi.
-Cô ấy ra ngoài từ ban nãy rồi thưa cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-theo-duoi-cua-lang-tong/2940806/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.