Ba vì cái nhà này, thật sự đã bỏ ra đủ nhiều rồi, nhưng đứa con gái không bớt lo như cô, vậy mà... còn đang gây thêm phiền phức cho ba.
Có lẽ, đúng như những gì Nguyễn Bích Phượng nói, cô thật sự là sao chổi của cái nhà này...
“Con đừng quản chuyện này! Về đi! Mau trở về!” Cố Hải biết, Cố Chiêu Nghi vì cái nhà này, ngay cả ước mơ của mình đều từ bỏ rồi.
Ông ta sao mà để Cố Chiêu Nghi vì chuyện của ông ta nhọc lòng thêm nữa chứ?
Nếu chuyện này, ông ta thật sự cần phải chịu trách nhiệm, ông ta cũng sẽ nghĩ cách, chứ sẽ không để đôi vai của con gái mình gánh thêm gánh nặng này nữa.
“Ba, lúc này rồi ba còn bảo con về sao?” Cố Chiêu Nghi rất kiên quyết nói: “Con sẽ không về!”
Nói rồi, cô liền rất chân thành nhìn sang hai vị lãnh đạo ngồi ở trước mặt, trong giọng điệu đã nhiều thêm vài phần cầu xin: “Tôi hy vọng các ông có thể điều tra rõ chuyện này, có lẽ... có lẽ là có người chơi xấu hãm hại.”
Cố Chiêu Nghi căn bản không thể trực tiếp nói ra, là có người vì để trả thù cô mới lôi ba cô vào.
Loại lời này, cho dù là nói rồi, cũng sẽ không có ai tin.
Nhưng cô cho dù biểu đạt như trên, vẫn không có ai tin.
Một lãnh đạo trong đó không khỏi bật cười thành tiếng: “Chơi xấu hãm hại sao? Ba cậu ở đây cũng chẳng qua chỉ là một công nhân bình thường, ở trong cuộc sống cũng là một người vô cùng bình thường nhỉ? Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-gia-trai-lay-duoc-phu-hao/1732581/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.