“Cho nên anh ta của bây giờ... chính là một nhân cách khác của Lệ tổng sao?” Cố Chiêu Nghi lúc này cuối cùng cũng hiểu, tại sao Lệ Đế Minh lại đột nhiên không nhận ra cô rồi.
“Ừm... anh ấy không phải tên là Lệ Đế Minh, mà tên Lệ Lẫm Hàn. Mỗi một nhân cách, đều có thân phận của mình, tính cách của bản thân với phương thức suy nghĩ của bản thân, hoàn toàn tồn tại độc lập.” Những lời này, là bác sĩ tâm lý chữa trị chính của Lệ Đế Minh nói.
“Nguyên nhân anh ta xuất hiện hai nhân cách... có liên quan tới tuổi thơ của anh ta, phải không?” Nếu không, Trịnh Nhã Nam vừa rồi cũng sẽ không tốn nhiều nước bọt như vậy, đi nhắc tới tuổi thơ của Lệ Đế Minh.
Trịnh Nhã Nam gật đầu: “Phải. Bác sĩ nói, chính là vì ám ảnh tâm lý lúc nhỏ, khiến nhân cách của anh ấy xuất hiện hiện tượng phân liệt. Lệ Lẫm Hàn với Lệ Đế Minh có tính cách hoàn toàn khác nhau. Lệ Lẫm Hàn tính cách mềm yếu, đối với người xung quanh đều tồn tại địch ý, cứ cảm thấy người khác sẽ tổn hại mình, hơn nữa, bài xích qua lại với người khác.”
Chẳng trách, vừa hãy trong ánh mắt của Lệ Đế Minh nhìn cô, đều là mang theo địch ý và phòng bị.
“Đây là một bí mật rất quan trọng của Lệ tổng, một khi bị những người không có ý tốt kia biết, cậu chắc biết, ý này là cái gì... cho nên, từ nay về sau, nếu trước mặt người khác xảy ra tình trạng như này, cậu chắc biết nên làm gì rồi chứ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-gia-trai-lay-duoc-phu-hao/1732576/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.