Ta vẫn còn thanh tỉnh sao.
Ý nghĩ đó hiện lên trong đầu anh ngay khi anh vừa tỉnh lại. Đêm đó Cầm biết bản thân mình và Thiên Nguyệt khó có thể nào thoát được nếu cứ như vậy. Kết cục của bọn họ sẽ là bị con này từ từ gặm nhấm đến chết.
Cầm quả thật không cam tâm. Do đó anh quyết định liều.
Hấp thụ ma khí.
Nguyên anh của anh là âm dương nguyên anh. Và 1 nửa kia khát vọng có được âm khí. Nó khát vọng có chút quá mức khiến cho Cầm cũng không dám thả cho nó hấp thụ. Anh có dự cảm, nếu như mà nó đủ lớn thì âm dương điều hòa mà anh khổ tâm tạo dựng sẽ phá vỡ và sẽ có hậu quả không tưởng đến với anh.
Nhưng giờ đây, Cầm quả thật đã không nhịn được nữa. Vì cầu sinh, Cầm buộc phải thả cửa cho con quái thú trong người.
Nhưng xem ra mọi việc dần đi quá sự kiểm soát của anh. Cầm cố giữ lý trí, cố kiềm chế con quái thú đó lại nhưng càng lúc anh càng mất quyền kiểm soát, ma khí bao phủ lấy tâm trí anh, kéo anh vào trong hắc ám.
Cầm chỉ có thể cố gắng vùng vẫy trong vô vọng mà thôi.
Nhưng theo trí nhớ mơ hồ thì Cầm nghe được có người gọi mình, có người kêu anh dậy. Anh còn mơ hồ nghe được có tiếng người kêu anh.
Ngay sau đó là 1 luồng linh khí yếu ớt được truyền vào. Dù nó rất yếu nhưng chẳng khác gì đưa than đá vào đêm tuyết rơi.
Ngay sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2785211/chuong-1024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.