Thanh niên ánh mắt có chút kỳ quái nhìn về phía Chu Tuyết và Tiểu đào lại nhìn về phía thanh niên kiêu ngạo kia rồi nói:
- Nếu như ta không đồng ý thì sao.
Đường Phủ ngừng cười, vẻ mặt có chút âm trầm:
- Thế thì rất tiếc. Rượu mời không muốn thích rượu phạt thì ta cũng rất vui lòng. Ngươi có biết không, ta rất là nhân từ nhưng mà đối với kẻ nào không tuân thủ thì ta cũng không nhân từ nổi đâu. Lượng sức mà làm.
Uy hiếp, trần trụi uy hiếp. hiển nhiên nếu như mà 3 người này không có đồng ý thì tên này không ngại bắt cả 3 về điều giáo.
Chu tuyết vẻ mặt không vui cho lắm, lâu lắm rồi cô không bị uy hiếp như thế này, mà kẻ uy hiếp cô lại là 1 tên vô danh tiểu tốt, 1 con kiến mà cô chẳng thèm để ý. Dù cho lúc này cô ngụy trang đi nữa thì uy nghiêm của 1 thượng vị giả là không thể nào bị xúc phạm. Từ khi mà kẻ này khai lên tông môn của mình ra để uy hiếp thì hắn cũng như cái tông môn kia đã xác định bị hủy diệt. Còn tứ hoàng tử Chu Nghị ư. Cho hắn 10 lá gan cũng không dám thách thức cô. Đó là còn chưa kể đây cũng chỉ là 1 con chó trong vô số con chó. Cô cúi đầu thì thầm vào tai của tiểu Đào:
- Tý nữa về truyền tin cho tứ đệ. Bảo nó quản tốt mấy con chó lại, đừng để nó đi cắn loan.
Tiểu Đào gật đầu. cô cũng biết kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2785051/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.