Chương trước
Chương sau
Cầm mở nắp bình rượu, lập tức 1 mùi thơm nồng tràn ra cả căn phòng khiến cho không biết bao kẻ ngồi ngoài kia rục rịch nhìn sang bên này. Nhưng khi thấy người ở đó thì cả đám lại lắc đầu ngán ngẩm:

- Lại 1 kẻ bị lão già này lừa đến mua rượu cho lão rồi. Thật là…

- Nhưng mà đó cũng là 1 dạng hưởng thụ a. Dù sao thì không phải là ai cũng có thể uống được hoàng tửu cực phẩm a. nói thật chứ ta được uống 1 lần thì giảm 5 năm tuổi thọ cũng mãn nguyện.

- Đừng có nói như vậy, ngươi quên mấy kẻ khi biết giá tiền xong phản kháng kết quả thế nào chưa.rốt cục thì đây cũng là cách để lão già bẩn bựa đó chỉnh mấy tên lão không vừa ý mà thôi. Vừa được uống rượu miễn phí lại vừa có thể nhìn vài kẻ bị thực lão và tửu bà chỉnh lên trời xuống ruộng. Tội gì không làm chứ.

Họ chỉ thì thầm bàn tán nho nhỏ nhưng mà lại không có ý che dấu nên là Cầm cùng như các cô nàng đều nghe rõ ràng.

Nhưng mà bọn họ cũng chẳng thèm quan tâm, bởi vì bọn họ cũng không phải không có tiền a. dù không biết Cầm kiếm được bao nhiêu nhưng nhìn vẻ mặt của anh rõ ràng nó không ít. Chí ít cũng đủ anh bao trầu này a.

Trong khi đó lão già kia đã bắt đầu uống rượu. vẻ mặt hắn hiện lên vẻ thỏa mãn vô cùng:

- Quả thật cực phẩm hoàng tửu uống vẫn rất đã nghiền a. Loại hàng 2 hạng ba kia chỉ đáng uống tạm.

Rồi lão lấy đũa bắt đầu gắp lấy gắp để như sợ ai tranh giành với bản thân mình.

Cầm khẽ liếc mắt nhìn lão 1 cái. Rồi không thèm quan tâm nữa. anh tự rót cho mình 1 chén rượu. Mùi rượu nồng nàn phả vào mặt khiến anh không nhịn được mà hít thêm 1 vài lần nữa. rất thơm. Thật tò mò vị nó như thế nào a.

Anh ngửi thêm 1 chút nữa và bắt đầu uống 1 ngụm thật to. Nặng, rất nặng, đó là cảm nhận đầu tiên của cầm sau khi uống nó. Có lẽ nó phải đạt đến 70 độ trở lên. Nhưng ngay sau đó, 1 mùi thơm đặc hữu mang theo hình bóng của đại địa, cộng thêm độ nặng của nó mang đến cho người ta cảm giác vô cùng sảng khoái. Thảo nào nó mang tên là hoàng tửu, xem ra là ủ dưới đất không ít hơn 30 năm đi. Không những thế còn cần có những biệt pháp đặc biệt khiến cho nó có thể mang the mùi đất nồng nàn đậm đặc như vậy. Không chỉ thế, bên trong nó còn có rất nhiều thảo mộc quý giá. Chỉ 1 cốc thôi mà Cầm cảm thấy chân khí của bản thân như bị đun sôi đang tự chuyển động 1 cách chóng mặt. Khiến chân khí của bản thân anh càng hùng hậu. Nếu không phải vì Cầm đã đạt đến 80 cấp và chưa hấp thu hồn hoàn thứ 8 thì có lẽ anh chàng có thể lại đột phá lần nữa không chừng..

Thảo nào nó có cái giá tiền như vậy. Cũng không phải là không có lý.

Tất nhiên đắt thì vẫn là đắt. Nếu Cầm đoán thì tổng tiền làm ra bình này cũng chỉ tầm 30 vạn là cùng, tính thêm cả thời gian ủ nữa thì có lẽ đạt đến 50 vạn. Bán với giá 100 vạn lời cũng thật là nhiều a. Tất nhiên cái công người ta nghiên cứu ra cũng đã đáng cái giá đó rồi a.

Rượu đã uống thì tiếp theo cần ăn thôi. Anh nhìn lên bàn. Tổng cộng 10 món mà giờ còn chư đầy 3 món, mà kẻ đã xử tất cả lại vẫn đang điên cuồng vơ vét như thể cả tháng rồi chưa ăn cái gì. Thật hết biết mà.

Cầm cũng lười đi tranh ăn. Anh cũng chỉ muốn biết thức ăn ở đây rốt cục vị đạo như thế nào mà thôi. Cầm vẫn rất tự tin vào tài nấu ăn của bản thân. Cũng không đến mức cần đi ăn hàng a.

Anh lấy 1 miếng sườn sốt cho vào bát. Mùi cũng không tệ, Đưa lên miệng cắn 1 miếng, nước sốt không tệ, thịt mềm mà không nhão. Có nhai kình. Không tệ lắm. Đặt ở thế giới này có thể nói là rất ngon rồi.

Tất nhiên nó không phải là không tồn tại tì vết. Nhưng mà nó cũng không quá to, không che lấp được độ ngon của món này.

Không tệ không tệ, không ngờ ở đây lại gặp đồng đạo a.

Cứ thế, bữa cơm diễn ra nhanh chóng. 5 bình rượu thì Cầm uống hết 1 bình, 4 cô nàng chi nhau uống 1 bình. Còn lại 3 bình vào bụng lão đổ thần. đồ ăn thì không nói, Cầm cũng như các cô cũng chỉ nếm thử vài miếng coi như là ăn thử mà thôi. Còn lại cũng vào bụng lão hết. Thật là, chẳng có phong thái của 1 cao thủ gì cả. Hết biết luôn a.

Cầm hớp miếng nước tráng miệng nhìn lão già nói:

- Ăn cũng ăn rồi, giờ đến mục chính được chưa. Liên hệ ai mà tìm thông tin cơ chứ.

- Từ từ, thanh niên thời nay sao cứ vội vàng như vậy. Trước hết tình tiền đã. Tiểu tuyết, tính tiền nào.

Từ trong quán, cô nàng vừa nãy lại đi ra. Cất dọng lạnh nhạt:

- 5 chai hoàng tửu cực phẩm giá 500 vạn đọa lạc tệ. 10 món ăn giá 100 vạn. tổng là 600 vạn đọa lạc tệ. Không chấp nhận nợ hay là bán thân trả tiền. tiền tươi tóc thật luôn.

Cầm hơi nhướng mày, giá tửu thì anh không nói gì nhưng mà cái giá món ăn có chút không hợp lý đi. Nhưng món đó ngon thì ngon thật đó nhưng dù sao thì Cầm cũng làm được. tính ra tiền vốn chắc chỉ khoảng 100 đến 1000 đọa lạc tệ. Bán lên gấp mấy trăm lần vậy thì quả thật có chút đắt đi.

Mà các món này ngoài ngon cũng chẳng có tác dụng mọe gì cả.

Nhưng mà Cầm cũng không có ý định trả giá. Dù sao cũng trên địa bàn người ta, tốt nhất vẫn nên khiêm tốn đi. Hơn nữa tiêu là tiền của người khác, anh cũng không thấy đau lòng a.

Nhưng Cầm muốn khiêm tốn nhưng mà có người khác không như vậy a.

Cô nàng tiểu tuyết này thu hết vẻ mặt của mọi người vào trong tầm mắt. Cô khẽ nhướng mày:

- Sao, cảm giác giá tiền này không chính xác đi.

Cầm không muốn gây chuyện nên lắc đầu:

- Không có, cứ trả tiền đi, dù sao thì đi ăn nhà hàng mà, mắc 1 chút cũng phải.

- Ồ, xem ra ngươi quả thật nghĩ giá tiền này là không hợp lý rồi.

Cầm cũng không có ý định nói dối:

- Đích xác là có chút quý. Nhưng vẫn trong khả năng trả của ta a.Chờ ta 1 chút.

- Ngươi có muốn không trả tiền không.

Ồ, Cầm ngẩng đầu lên:

- Là sao, ta không hiểu.

- Chúng ta là nhà hàng mà. Tất nhiên lấy thỏa mãn khách hàng làm chủ. Nếu các người có bất mãn thì có thể đưa rượu hay thức ăn mà tốt hơn hoặc chí ít cũng bằng ½ những món này thì chúng ta sẽ chấp nhận việc các ngươi kêu ca là đúng và miễn phí tiền bữa tiệc này. Nhưng nếu không thì.. số tiền ăn hôm nay sẽ tăng gấp đôi. Sao, nếu đồng ý thì ta sẽ cho các ngươi 30 phút để mang món ăn đó đến đây.

Cầm ngẩng đầu lên:

- Cô rất tự tin. Dù ta có thể nói nhưng món này rất ngon nhưng mà cũng không đến mức đỉnh cấp. ta công nhận là tìm món ngon đến mức đó quanh đây rất khó nhưng mà 1 nửa thì chắc không thiếu đi.

- Thì cứ đi tìm đi. Ta cũng không cần tìm được món ngon như thế này chỉ cần 1 nửa mà thôi. Nếu ngươi tìm được thì có thể miễn phí cả bữa ăn nếu không thì ngoan ngoãn giao gấp đôi tiền ăn mà thôi.

4 cô nàng cúi gằm không nói, cả người run lên bần bật. Rõ ràng là do nhịn cười quá độ. Các cô cũng đã ăn thử, đích xác những món này rất ngon nhưng mà so với những món của Cầm nấu vẫn là có sự khác biệt không hề nhỏ. Rõ ràng là đang biếu không tiền a.

Trong khi đó Cầm thì bình thản hơn rất nhiều:

- Vậy thì, thành giao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.