- Có lẽ đứa nhỏ sắp về đi. Hi vọng là không có gì xảy ra.
Người mẹ từ trong bếp bưng món cuối đi ra. Khẽ lau tay, hài lòng nhìn thành quả của mình.
Trên bàn là 1 mâm cơm đầy thịnh soạn với bánh mì, rau củ. Không chỉ thế, còn có cả cá và thịt là thứ hiếm thấy trong bữa cơm của 2 người.
Cũng đúng thôi,2 mẹ con sống nương tựa vào nhau cạnh bìa rừng thì lấy đâu ra tiền mà mua cá với thịt. Vào trong rừng săn ư? Lấy chút sức lực của bọn họ mà làm được thì có lẽ bìa rừng không có cái gì nguy hiểm rồi.
Cả tháng may chăng bọn họ mới có đủ tiền để mà mua ít thịt về cho bữa ăn.
Để có được bữa ăn này, người mẹ đã bỏ đi nguồn lương thực chủ yếu của gia đình.
Đó là con gà mái thường đẻ trứng cho bọn họ hằng ngày.
Và giờ nó đã nằm chễm trệ trên mâm.
Đúng là bỏ vốn gốc mà.
Nhìn thành quả của mình, người mẹ khẽ mỉm cười. Thật ra bà cũng không thích ăn các thức ăn liên quan đến thịt nhưng mà đứa con của bà đang tuổi ăn tuổi lớn nên tất nhiên không thể để nó thiếu chất dinh dưỡng.
Nhất là hôm nay, phải hảo hảo chiêu đãi đứa bé mới được.
Đúng lúc đó, từ cửa có 1 người bước vào. Là Dược Phong.
Nhưng khác với thường người, Dược Phong lại cúi gằm mặt xuống như đang suy tư điều gì.
Người mẹ thấy vậy thì cảm thấy hơi lo lắng. Bà tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2784051/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.