Ba ngày, ba ngày nay, Tiểu Viên ngã ngồi trên mặt đất, suy nghĩ miên man, thời gian trôi qua cùng nàng không quan hệ, trong đầu lướt qua vô số ý niệm, chẳng lẽ cứ như vậy kết thúc một đời, chẳng lẽ cứ sống ở Kim gia làm một tiện nhân? Không, cho dù có gian khó đến đâu, cũng muốn bỏ chạy, dù liều mạng, cũng phải đi gặp thập tứ ca ca, không, không thể kêu thập tứ ca ca, là đương kim bệ hạ, nhớ rõ huynh ấy tâm tính nhân hậu, khoan hồng độ lượng, cho dù không thể khôi phục thân phận, cũng muốn đem những nhục mà mà người khác đặt ở người nàng trả trở về.
Mãi cho đến khi cửa sài phòng bị mở, ánh mặt trời chiếu vào. Vương mụ mụ thanh âm tựa sét đánh ở bên tai nàng vang lên: “Tiểu tiện nhân, mạng ngươi lớn, còn không mau chút theo ta đi tạ ơn lão gia.”
Tiểu Viên động cũng chưa động, cũng không giương mắt nhìn mụ, đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, Vương mụ mụ thấy thân mình nàng hoảng cũng không hoảng một chút, thân mình nàng rất mảnh mai, bị bỏ đói đến chết, trong lòng nói thầm, đã chết chính là chuyện tốt,chỉ là cô gia cùng lắm sẽ lải nhải một chút. Lại đợi một hồi, thấy nàng vẫn là bất động, Vương mụ mụ tiến lên mấy bước, đẩy đẩy nàng, thân mình Tiểu Viên lung lay đôi chút, vẫn là không đứng lên.
Thời điểm Vương mụ mụ đụng vào Tiểu Viên, thân mình nàng mặc dì lạnh lẽo, làm da vẫn là có thể cảm nhận được nhịp đập, biết nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tro-thanh-nu-hau/2939087/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.