Kết quả của việc hai phu thê rảnh rỗi sinh nông nổi chính là khuyên ba người Mục Dự Chi thành hôn không thành công, ngược lại hai người họ thì ầm lên làm mình làm mẩy, tối hôm đó Thân Đồ Xuyên xị mặt ôm gối về thiên viện của mình, Quý Thính tức đến mức đóng cửa phòng mình rầm một cái, tuyên bố cả đời này không cho hắn quay lại nữa.
Hai người cãi nhau làm ầm lên rất to tiếng, Phù Vân lo lắng đi tìm Mục Dự Chi, vừa tới cửa việc đã thấy Chử Yến mặt lạnh, y ngẩn người: "Ngươi tới đây làm gì?"
"Tìm Mục tiên sinh." Chử Yến lãnh khốc nói.
Phù Vân cạn lời: "Ta biết ngươi tới tìm Mục ca ca, ý của ta là ngươi tìm Mục ca ca làm gì?"
Chử Yến thoáng im lặng: "Ta đang do dự có nên thành thân hay không."
"Đúng chứ, ngươi cũng do dự rồi phải không?" Phù Vân căng thẳng nhìn xung quanh, xác định không có ai thì nhỏ giọng nói: "Có phải ngươi cũng cảm thấy điện hạ và phò mã cãi nhau là vì chúng ta không nghe lời không?"
Chử Yến không nói gì nhưng nhìn biểu cảm thì biết hắn ta ngầm thừa nhận rồi.
Phù Vân buông tiếng thở dài, có chút phiền não, gãi đầu: "Bây giờ ngoại trừ lúc đi theo điện hạ thì phần lớn thời gian ta tự do thoải mái, thật sự không muốn rước thê tử tự tìm phiền phức cho mình, nhưng nếu như không cưới vợ thì có nghĩa là bên phía điện hạ sẽ cãi nhau, vậy thì ta vẫn nên lấy một người cho rồi."
Chử Yến trầm mặc gật đầu.
Phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tren-cao/955892/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.