Bên hông Công chúa Kim Na đeo một thanh loan đao, nàng ta bước nhanh tớivui mừng nói: “Đôi mắt màu xanh giống như bầu trời đêm, mái tóc xoăn đen xinh đẹp – A Dã Na, quả nhiên là chàng!”
Dứt lời, nữ nhân mỹ lệcó mái tóc dài màu vàng hưng phấn nhào tới, trao Trần Tịch một cái ômnhiệt tình. Đôi mắt màu vàng híp thành vầng trăng khuyết, nàng ta thẳngthắn cười to nói:
“Tám năm không gặp, A Dã Na lớn lên trở thànhmột dũng sĩ anh tuấn rồi! Khi đó ta nghe nhị ca nói chàng bị người Hánbắt đi, báo hại ta lo lắng một trận. Như thế nào, những người Hán kiakhông làm khó chàng chứ?”
Sau khi Quân Mẫn Tâm nghe Nô Y phiêndịch không khỏi dở khóc dở cười: Rốt cuộc là ai khi dễ ai đây? Nếu không phải tiểu thúc cứu chàng ra từ tay thủ hạ của các người thì cho dù cómười A Tịch cũng bị giày vò chết rồi. Thật không biết vị Công chúa nàylòng dạ ngay thẳng hay đầu óc thiếu gân…
Trần Tịch bị Kim Na gầnnhư là ôm sát người khiến đôi tai có chút hồng, vội kéo ra khoảng cáchgiữa hai người, ôm quyền nói: “Hạ quan là người của đội ngũ hoà thân của Đại Tĩnh tên Trần Tịch, không phải A Dã Na, có lẽ Công chúa Kim Na nhận lầm người rồi.”
Mẫn Tâm biết Trần Tịch không muốn dính líu quanhệ với người Hồ nhưng không ngờ vị Công chúa Kim Na này lại không dễ đối phó, nàng ta có chút khó hiểu kinh hô nói: “Trí nhớ Kim Na ta rất tuyệt vời, cho dù là chuyện nhỏ nhặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-thay-doi/1856376/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.