Nhân Đức, năm thứ sáu ngày hai mươi tám tháng mười hai, bão tuyết. Có người nói rằng CửuVương Gia của Đại Khương kết bè kết phái, lòng lang dạ thú, đố kị vớivua, bị Cừu Tướng quân áp giải hồi kinh theo mệnh lệnh. Cửu Vương Giadong binh ngược lại, yếu không địch lại mạnh nên bị đánh bại, lui về Lạc Hà cốc. Tĩnh Vương Quân Tuyết Lâu hận hắn năm đó bắn chết thân nữ củamình, lệnh Đại Tướng quân Quân Nhàn đánh phá ngoài cốc. Hai quân TĩnhKhương ở hai mặt đánh gọng kìm, Cửu Vương Gia hai mặt thụ địch, doanh*hạ tướng sĩ chết mười phần. (Doanh: Cứ 500 quân gọi là một doanh – TheoThiều Chửu.)
Vương Gia làm chó cùng rứt giậu*, mất hết hy vọng,mất hết người thân, bị vây giết tới mép vách núi đen, ngửa mặt lên trờicười to mấy tiếng sau đó rơi xuống vách núi bỏ mạng, năm ấy Vương Giagần hai mươi tư tuổi. Trong ngực chỉ ôm một thanh tỳ bà đỏ như máu ! Ôhô thương thay! - 《Khương sử - Cửu Vương Gia chi loạn》( Chó cùng rứtgiậu: ví tình thế bị đẩy đến bước đường cùng phải làm liều, kể cả điềuxằng bậy.)
Màu sắc của thanh tỳ bà trong ngực khiến người khác nhìn thấy mà hoảng. Giống ba năm trước, máu tươi thấm ướt giá y của nàng…
Ta nói ta thích nghe nàng gảy tỳ bà, khúc đẹp, người càng đẹp hơn. Nàngluôn cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mắt ta, nghe ta nói vậy, nàng vô ý thức đưa tay che mặt, dường như muốn xua đi một mảnh đỏ bừng mỏng manhkia, đôi mắt như giọt mực ánh lên từng vòng từng vòng sóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-thay-doi/1856375/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.