Nguyên Thương tỉnh lại, nhìn thấy lều bạt trên đỉnh đầu, trên người đang được đắp áo da dê, bên cạnh là một nữ tử xa lạ đưa lưng về phía nàng, đang lục lọi y phục và đồ vật của nàng.
Nguyên Thương xoay người đứng dậy, một chiêu bóp cổ người này, khẽ quát: “ Ngươi là ai? “
Nữ tử sợ hãi nhìn nàng, chỉ là một cô gái mười hai mười ba tuổi, gầy nhom, da hơi đen, trên mặt hơi thô ráp do bão cát, hơi đỏ, dưới khóe mắt có một ít tàn nhang, chỉ có đôi mắt vừa đen vừa sáng, trong suốt thấy đáy, mang theo ý cười dịu dàng. Nàng bộ dạng bình thường, chất liệu y phục lại không tệ, chắc là quý tộc trên thảo nguyên.
Nguyên Thương nhìn vật trong tay nàng, phát hiện trong tay nàng là kim khâu, thì ra đang giúp nàng vá áo.
Nguyên Thương buông tay ra, dừng một chút, nói: “ Thực xin lỗi, ta... “ Nàng chưa bao giờ hướng người khác giải thích, không biết nói sao mới tốt. Nói xong bỗng nhiên giật mình - người này nhìn không giống người Hán, không biết có hiểu tiếng Hán không?
Cô gái ho khan hai tiếng, miễn cưỡng cười cười, cúi đầu nói: “ Không sao. “ Nói tiếng quan thoại của đại Yến. Nàng chỉ vào chén gỗ trên chiếc bàn dài, nói: “ Ta đi lấy cho ngươi chén nước. “ Nói xong liếc mắt nhìn Nguyên Thương, có chút sợ hãi. Thấy Nguyên Thương gật đầu, tay chân luống cuống đi nấu nước, sau một lúc lâu mới bưng vào một chén nước trắng. Nguyên Thương uống một ngụm, ngọt lành sảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tha-mang/3259352/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.