“ Nói miệng không thể làm chứng, lấy gì làm bằng chứng? “ Hoàn Nhan Nhã Đồ trên mặt không có kinh ngạc, nhưng có chút do dự.
Cố Nguyệt Mẫn cười nói: “ Bằng chứng thật ra có, chỉ sợ ngươi không biết! “
Hoàn Nhan Nhã Đồ vừa nghe, trừng mắt nói: “ Ai nói? Ta từ lúc sáu tuổi đã bắt đầu học tiếng Hán, phụ vương đã mời tú tài của Tần triều về dạy nho học cho ta cùng vương huynh, những thứ của đại Yến quốc, trên cơ bản ta đều biết! “
Cố Nguyệt Mẫn thầm nghĩ, khó trách Hoàn Nhan Nhã Đồ lại tinh thông quan thoại Trung Nguyên. Vừa mới chỉ nàng [ Kinh Thi ] thì liền phát hiện - kỳ thật nàng đều biết, chỉ là làm bộ như không hiểu, mình cũng không có vạch trần.
Cố Nguyệt Mẫn lấy ra bản văn thư nháp của Cố Duệ, bằng gấm vàng, trục cuốn bằng gỗ lim, đầu đuôi đều điểm một chút hoa văn hình rồng, chính văn chỉ viết bốn chữ to - ' Tuỳ cơ ứng biến ', cuối cùng là con dấu của Thái tử và giám quốc ngọc tỷ.
Cái gọi là ' Tuỳ cơ ứng biến ', cầm văn thư này tương đương với việc có quyền lợi điều động quan viên văn võ địa phương của đại Yến làm việc, quyền lực rất lớn.
Hoàn Nhan Nhã Đồ nhìn thế liền biết, nàng một bên vừa xem vừa nói: “ Ta cảm thấy, ngươi nhất định là hoàng tộc, là một Hoàng tử - thấp nhất cũng phải là Quận vương! Ta nghe nói, hoàng tử hoàng tôn của đại Yến đều là hậu duệ quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-tha-mang/3259351/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.