Đối với sự vô sỉ của Vô Mẫn Quân ta mặc kệ, dù sao đêm đó Vô Mẫn Quânxác thực rất chiếu cố cảm thụ của ta, vô cùng thành thật ngủ, không cólàm chuyện gì.
Ngày thứ hai cũng thế, vì thế thân thể ta hồi phục lại không ít, tới ngày thứ ba Vô Mẫn Quân nói muốn mang ta đi ra ngoài.
Ta có chút nghi hoặc, không biết muốn đi đâu, hỏi Vô Mẫn Quân, hắn lại thần thần bí bí không chịu nói cho ta biết.
Chúng ta ngồi xe ngựa, đi về phía Nam, vì thế ta đoán được là đi Nghi thành.Nửa đường lên xe ngựa bỗng nhiên dừng lại, xa phu cũng xuống xe, đổithành một nữ tử, nàng mang theo kiếm, một miếng vải đen che mặt, nhưngthân hình nàng rất đẹp, rất dễ nhận ra, ta vừa nhìn đã biết đó là HồPhù.
“Muốn đi tìm tiểu Hầu gia sao?” Trong lòng ta sáng tỏ, hỏi.
Vô Mẫn Quân cười cười: “Phải.”
Ta có chút kỳ quái, hỏi: “Ngươi trực tiếp nói vị trí cho Hồ Phù là được, vì sao phải đích thân chúng ta tới?”
Vô Mẫn Quân xốc màn xe lên, thoải mái ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài, nhẹ giọng nói: “Phong cảnh Nghi thành đẹp.”
Ta có chút khó hiểu nhưng đại khái biết Vô Mẫn Quân có dụng ý, cũng khônghề hỏi nhiều, Vô Mẫn Quân đem màn xe cuốn lên, quả nhiên phong cảnh venđường càng ngày càng đẹp, những đóa hoa hải đường nở rộ ở hai bên đường, những đóa hoa màu tím và những đóa hoa màu lam không biết tên cũng trải dài, làn gió nhẹ thoảng qua liền tỏa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-quy-tinh/2336057/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.