"Công chúa ?! Người định làm gì vậy ?!"
" Chúng ta mau bỏ trốn đi ! "
Lâm Tư Duệ hùng hồn tuyên bố khiến nữ tỳ nhỏ bé bị dọa sợ. Nàng nhất mực từ chối nhưng Tư Duệ vẫn cứ năn nỉ ỉ ôi. Thấy Thu Nguyệt có vẻ chần chừ , sợ lỡ thời cơ tốt để chạy trốn, Tư Duệ đành áp dụng tuyệt chiêu cuối cùng, nàng đã dùng thử một lần và phát hiện Thu Nguyệt không có cách nào kháng cự .
Lâm Tư Duệ nhắm mắt lại hít thở một cái , cảm xúc liền thay đổi. Hai tay nàng khoanh trước ngực, thời gian giống như ngưng đọng lại. Đôi mắt lần nữa mở ra , đồng tử màu nâu như xuyên thủng mọi thứ , lạnh lùng và sắc bén. Ánh mắt ấy như có ma lực thôi miên làm Thu Nguyệt có phần hít thở không thông, nàng liền cảm thấy hồi hộp vội quay đầu đi , không dám nhìn vào đôi mắt ấy nữa. Tư Duệ lại từ từ chậm rãi cúi người xuống , đưa cánh tay hướng về phía Thu Nguyệt, dùng hai ngón tay xoay khuôn mặt nhỏ xíu của nàng về phía mình rồi dùng một giọng điệu cực kì tà mị nói với nàng :
"Thu Nguyệt, ta là chủ nhân của ngươi !"
Khuôn mặt Thu Nguyệt bỗng chốc đỏ ửng, nàng không nói gì chỉ gật đầu lia lịa rồi nhanh chóng đứng dậy chạy đến bám chặt lấy cánh tay của Tư Duệ :"Công chúa, chúng ta mau đi thôi, người muốn đi đâu Thu Nguyệt liền theo người đến đó"
Thấy đã lôi kéo được đồng minh, Tư Duệ nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-quai-vat/2686521/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.