Bước thật nhanh về phòng, Sakura đóng chặt cửa lại, ngồi phịch xuống. Hơi thở càng lúc càng dồn dập. Dường như không thở được. Tim đập ngày càng nhanh... nhanh hơn. Giống hệt như có hàng nghìn mũi kim đâm thẳng vào tim
Thở dốc
"Tại sao mình lại mất nhiều sức lực khi triệu hồn của T.Nadeshiko đến như vậy?"
- Khoan đã ... T.Nadeshiko ... Người đó có phải là ...
Một ánh sáng hiện lên, sáng hơn cả ánh trăng , rọi thẳng vào mặt cô. Ánh sáng màu tím... Giống như ban nãy
- Trước đó ... Tôi được gọi là Amamiya Nadeshiko ... - Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên
- Không phải bà là ... - Sakura ngước lên nhìn
- Lúc nãy con đã gọi hồn ta về ... - Bà mỉm cười
- Nadeshiko ? - Sakura nhíu mày - Tại sao bà lại ở đây?
Bà không trả lời, chỉ im lặng, tiến lại gần Sakura, ngồi xuống cạnh cô, mỉm cười nói
- Xin lỗi... Vì đã để con mất nhiều nguyên khí đến như thế...
- Có nghĩa là bà có thể tự mình hiện về mà không cần sự giúp đỡ của tôi? - Sakura nghi hoặc
- Không... Không hẳn là vậy... - Bà ngập ngừng - Khi một người nào đó có phép thuật cao cường đến nỗi có thể triệu hồn ta về thì ta mới có thể hiện hồn lên được, giống như con đã làm lúc nãy...
- Và bây giờ bà đã có thể vận dụng được phép thuật của mình mà không cần đến tôi?
- Không! - Bà lắc đầu - Chỉ khi ở gần con, ta mới có thể sử dụng phép thuật thôi!
- Có nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-phep-thuat/3289640/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.