Chính bà Carmichael xinh đẹp đáng yêu đã giải thích cho Sara mọi điều. Bà được mời đến. Ngay lập tức bà ôm Sara vào vòng tay ấm áp của mình giảng giải cho em hiểu tất cả những gì đã xảy ra.
Niềm vui của sự kiện không ngờ này đã ảnh hưởng đến sức khỏe của ông Carisford rất nhiều. Ông nói với giọng rất yếu.
"Hãy tin tôi đi, đừng đưa con bé sang phòng khác tôi không muốn rời nó chút nào. Tôi muốn lúc nào cũng được thấy nó."
"Cháu sẽ chăm sóc cô bé" Janet nói "Và mẹ cháu cũng sắp đến rồi." Nói rồi Janet dắt Sara ra ngoài.
"Chúng tôi rất mừng vì đã tìm được em. Em không biết chúng tôi sung sướng đến thế nào khi tìm được em đâu."
Donald đứng cho tay vào túi nhìn Sara với vẻ như đang tự trách mình, nói "Lẽ ra tôi phải hỏi tên chị khi tôi cho chị đồng sáu xu mới phải. Nếu lúc ấy chị nói tên chị là Sara Crewe thì có phải là mọi người đã tìm thấy chị từ lúc ấy rồi không."
Bà Carmichael cũng vừa đến. Bà rất xúc động ôm ghì lấy Sara hôn và nói "Tội nghiệp, trông con thật ngơ ngác nhưng chẳng có gì là khó hiểu đâu con ạ. Con sẽ hiểu tất cả những gì đã xảy ra ngay thôi mà."
Sara lúc này chỉ nghĩ có một điều "Có phải ông ấy," Sara hỏi và nhìn vào cánh cửa thư phòng đã khép lại "Có phải ông ấy là người bạn nham hiểm đó không? Ôi hãy nói cho cháu biết đi!"
Bà Carmichael vừa khóc vừa hôn Sara lần nữa chứ như là con bé cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-nho-a-little-princess/84258/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.