Ngay chiều ngày hôm sau, ba thành viên của Gia Đình Lớn đến thăm ông Ấn Độ và đang cố gắng làm ông vui ngay trong thư phòng của ông. Họ được vào thư phòng vì họ là khách đặc biệt của ông. Thời gian qua ông đã sống trong tình trạng lơ lửng và hôm nay đây ông đang vô cùng sốt ruột chờ đợi một sự thật rõ ràng vì ông Carmichael đã từ Matxcơva trở về sau khi đã phải nấn ná lại lâu hơn hết tuần này đến tuần khác. Đến nước Nga ông đã phải vất vả lắm mới tìm được dấu vết của gia đình mà ông cần tìm nhưng họ lại đang đi nghỉ nên ông phải ở lại đó chờ họ về để gặp cho bằng được.
Ông Carisford ngồi trên chiếc ghế ngả ra sau. Janet ngồi trên sàn ngay cạnh ông. Ông rất yêu Janet. Còn Nora ngồi trên chiếc vế đẩu trong khi Donald cưỡi lên cái đầu con hổ trang trí cho chiếc thảm da thú trả nhà và phi rất mạnh.
"Đừng làm ồn Donald," Janet bảo em. "Khi đến thăm người ốm không nên làm họ vui bằng cái giọng cao chót vót như thế nhé. Có phải ồn quá không bác Carisford?" Janet nhìn ông hỏi.
Ông chỉ xoa vai cô bé cười "Không đâu cháu, có vậy mới kéo bác ra hỏi những suy nghĩ ưu phiền được."
"Cháu sẽ yên lặng ngay thôi" Donald nói. "Tất cả chúng ta sẽ trật tự như lũ chuột nhắt nhé."
"Chuột không làm ồn như vậy" Janet nói.
Donald dùng chiếc khăn tay làm dây cương quất quất vào đầu con hổ.
"Nếu cả đàn chuột thì chúng sẽ làm ồn như vậy, cả ngàn con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-nho-a-little-princess/84257/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.