Sau khi bỏ lại đám người phía sau Phượng Dạ Hàn một mình tiêu soái đem nàng đi về cung Ngọc Tuyết. Còn hoàng thượng đương nhiên là khí nộ xung thiên, ra lệnh mọi người bãi triều ngay cả tam công chúa Nguyệt Hoa cũng bỏ lại ở đó ngay ngốc một mình. Mấy quan văn quan võ thì lục đục kéo nhau ra về nhưng có một số người suy nghĩ tình hình chung là "thứ nhất quận chúa đích thực là một ngốc tử như trong lời đồn, thứ hai phụ hoàng không yêu thương luôn luôn lạnh nhạt với nàng, thứ ba thái tử là người che chắn cho quận chúa sau này nên cũng không dễ chọc cho nên rút ra một kết luận sau này gặp hoàng thượng tuyệt đối không nên nhắc hai từ quận chúa và sau này có gặp quận chúa thì không nên đắc tội a! Bởi vì đắc tội quận chúa cũng đồng nghĩa đắc tội thái tử" sau này phải cẩn thận mới được.
Trở lại nhân vật chính của chúng ta, sau khi về đến cung di nương không ngừng lo hỏi nàng có sau không? Có bị thương ở đâu không? Khiến cho Phượng Dạ Hàn lắc đầu cười trừ, khuyên di nương làm một vài món cho Phượng Ánh Tuyết ăn lấy sức vì sáng tới giờ nàng chưa ăn gì nên di nương mới thở một hơi nhẹ nhởm mới đi vào bếp làm cho nàng ăn.
Đặt Phượng Ánh Tuyết xuống giường Phượng Dạ Hàn quay nhìn nàng vẫn còn ngủ trên khoé môi không khỏi..giật giật mấy cái.
"Tiểu muội à! Về đến phòng an toàn rồi, tỉnh được chưa? Đừng tưởng là huynh không biết muội đang giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-ngoc-cua-vuong-gia-lanh-lung/2069122/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.