Chúc Yểu bước vào phòng học, Triệu Khiêm Trác lúc đó đang ở bàn đầu thảo luận bài tập toán với một bạn trên đó. Nhìn thấy Chúc Yểu, cậu lập tức nở nụ cười tươi tắn. “Chúc Yểu, đến sớm thế.”
Chúc Yểu gật đầu, chào hỏi lại. “Cậu cũng đến sớm thế.” Cô đeo cặp sách, đi về phía bàn cuối.
Lưng cô rất thẳng. Tuy cô im lặng ít nói nhưng tư thế, cử chỉ rất quý phái. Triệu Khiêm Trác cầm cây bút đen trên tay, mắt bất giác dõi theo bóng lưng cô.
Lúc hoàn hồn lại, cậu bạn thảo luận bài tập với cậu đang nháy mắt cười, nụ cười đầy ẩn ý. Triệu Khiêm Trác lấy lại tinh thần, sượng sùng tằng hắng một cái, cầm bút lên viết hí hoáy, lầu bầu một câu: “Bài toán đơn giản thế này mà cũng không biết tự làm.”
Hứa Du Du đang ngồi bên cạnh Lâm Chỉ Y, đối chiếu kết quả của bài tập ngày hôm qua. Nhìn thấy thái độ của Triệu Khiêm Trác đối với Chúc Yểu, cô bĩu môi một cái, mặt không vui, nói nhỏ: “Không lo mà học, chỉ biết dụ dỗ con trai.”
Nhớ đến buổi sinh nhật của Triệu Khiêm Trác hôm đó, cô cố tình ăn mặc đẹp, ai ngờ con nhỏ Chúc Yểu này, rõ ràng nói là không đến, ấy vậy mà còn cố tình tạo sự bất ngờ, ăn diện tỉ mỉ mới đến. Đúng là toan tính ghê gớm.
Hứa Du Du nhìn gương mặt thanh tú của Lâm Chỉ Y, nói: “Chỉ Y, chẳng phải hôm qua cậu nói có thể sẽ đổi chỗ sao, sao chưa đổi vậy?”
Lâm Chỉ Y dừng bàn tay đang cầm bút lại, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-ngoan-mot-chut/1847692/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.