Gương mặt trắng nõn của Chúc Yểu kề sát lồng ngực anh. Sau lớp áo sơ mi mỏng manh là trái tim đang đập thình thịch, thình thịch của anh. Đằng sau gáy bị bàn tay to lớn của anh hoàn toàn bao phủ, khiến cả người cô nghiêng về trước, cứ thế tựa vào lòng anh rất thân mật. Xung quanh lập tức trở nên yên lặng như tờ… Ngay lúc cửa phòng được mở ra, Chúc Yểu vốn đã ngây cả người, chỉ trả lời câu hỏi của anh trong vô thức.
Cũng một cách vô thức, trong lúc được anh ôm, cô đưa tay lên, níu chặt góc áo sơ mi của anh.
Cơ thể thiếu nữ mềm mại hơn trong tưởng tượng của anh, mùi hương thoang thoảng, dịu dàng ngả vào lòng anh, yên lặng như một cô cừu nhỏ. Đôi mày Nguyên Trạch giãn ra, ánh mắt trở nên ôn hòa hơn. Trước giờ anh vốn là một người không thích thể hiện cảm xúc ra ngoài, rất nhiều lúc kiềm chế cảm xúc rất tốt. Nhưng bây giờ, các bạn lớp 12.9 ở đây đều có thể nhìn thấy vẻ dịu dàng trong mắt anh.
Mắt Lâm Chỉ Y nhìn chằm chằm, gương mặt thanh tú trở nên trắng bệch, hoàn toàn không còn vẻ ôn hòa nhã nhặn khi nãy.
Trương Kha ở sau lưng cô là người lên tiếng đầu tiên. “Lớp trưởng của chúng ta thế này là… cây cổ thụ nở hoa, núi băng tan chảy à.” Cả Hành Dương ai mà chẳng biết hơn hai năm nay, thân là học sinh xuất sắc nhất đồng thời là nam thần của trường, Nguyên Trạch chưa từng có tin đồn tình cảm nào, anh nhìn thứ gì cũng nhẹ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-ngoan-mot-chut/1847688/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.