Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25
Chương sau
Claudia không được vui. Nó đã có Công chúa và lâu đài, cũng có một số lượng lớn vàng bạc châu báu. Đá quý của nó có thể chất thành một ngọn núi nhỏ, chíu chíu lấp lánh. Nhưng lâu thế rồi mà nó còn chưa phát hiện một dũng sĩ nào đến khiêu chiến với rồng. Thế là không đúng, chuyện cổ tích đâu có kể như vậy! Quý cô Rồng tàn bạo rất bực bội, bắt đầu hoài nghi kế hoạch của mình xuất hiện vấn đề tí tẹo. Nhưng bản thân vấn đề này nhất định là vô cùng bé nhỏ. Dù gì thì một con rồng tàn bạo vĩ đại như nó, sao có thể mắc phải sơ hở lớn cho được? Khi suy xét vấn đề này thì Claudia đang ăn cơm. Tay nghề nấu nướng của con người mà nó nuôi rất tốt, đặc biệt là sau khi đến chợ loài người mua đủ thứ gia vị về. Con người có thể tạo ra nhiều hương vị khác nhau từ một loại thịt y hệt, mà vị nào cũng rất ngon. Claudia cực kì thích. Thậm chí, thi thoảng con người mà nó nuôi còn làm ít rau. Dù sao thì sinh vật như con người quá mức yếu ớt, dạ dày của họ không chịu đựng được nếu chỉ ăn mỗi thịt mà không bổ sung thêm những thứ khác như thực vật, không là sẽ bị bệnh. Lúc nhàm chán, Claudia đã nếm thử rau mà con người làm, hóa ra cũng rất ngon. Nó vừa ăn bữa trưa do Công chúa nấu, vừa suy xét về sự nghiệp của bản thân. Đây quả là một chuyện hết sức phiền toái, bởi vì Claudia không sao hiểu được vì cớ gì mà dũng sĩ còn chưa đến. Có khi nào là do cách nghĩ của rồng và người khác nhau nên nó mới không phát hiện ra vấn đề nằm ở đâu hay không? Vì thế, Claudia nghiêm túc hỏi con người mà nó nuôi. Công chúa ngẫm nghĩ thật lâu, sau đó đáp: "Có thể là dũng sĩ đang trên đường đến rồi, nhưng bọn họ không giống Mập Mập, có đôi cánh xinh đẹp, đáng yêu... à không, đôi cánh mạnh mẽ, thế nên muốn đến đây phải mất một khoảng thời gian." Claudia cảm thấy rất có lí. Con người chỉ có hai cái chân ngắn ngủn, dữ lắm thì cũng chỉ là cưỡi ngựa. Muốn đến được nơi này thật sự phải tốn không ít thời gian. Dù sao lúc bắt Công chúa, nó cũng đã bay rất lâu mới chọn được nơi này làm lãnh địa. Nghĩ thế, đúng là tính sai mà! Quên béng đi mất chuyện quan trọng là thể lực của con người rất kém, rất yếu. "Vậy ta đây sẽ chờ thêm lát nữa! Tức ghê! Vì sao bọn họ không thể đi nhanh một chút cơ chứ!" Rồng con phẫn nộ vỗ mặt đất, sau đó được Công chúa bình tĩnh đút ăn. Thịt thật sự rất ngon. Lớp da hơi cháy nhưng bên trong lại tươi mềm, tươm nước, kết hợp với mùi của gia vị hỗn hợp, quý Rồng tàn bạo một ngụm có thể ăn bảy tám cục. Nó bắt đầu bình thản chờ các dũng sĩ đến. Không còn nôn nóng, những ngày tháng chờ đợi thật ra cũng chẳng mấy gì khó khăn, bởi vì phong cảnh chỗ con người quả thật khác xa trên Đảo Rồng. Những lúc rảnh rỗi, Claudia sẽ mang con người mà nó nuôi ra ngoài chơi, đi ngắm cảnh khắp nơi, đi thưởng thức món ngon mới, bắt một số sinh vật đặc sản chỗ con người về nướng ăn. Đương nhiên, hai người sẽ không đi quá lâu, như vậy có thể đề phòng trường hợp dũng sĩ đến nơi, không thấy rồng lại quay đầu bỏ đi. Dù sao Claudia có thể bay rất nhanh, có đi chơi ở nơi xa xa thì qua lại cũng chẳng mất quá nhiều thời gian. Vấn đề duy nhất chính là không biết bao lâu đã trôi qua, một đêm nào đó, nó nằm lên đống đá quý, chuẩn bị ngủ thì vô tình sờ đến cái bụng nhỏ của mình, sau đó hoảng sợ phát hiện... Nó béo!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25
Chương sau