Claudia đặt một đống đầy những thứ linh tinh cùng với một con người lên lưng mình, sau đó giương đôi cánh nhỏ, nương gió bay lên. 
Công chúa vuốt ve lớp vảy rồng bóng loáng, cứng rắn trên lưng Claudia, ánh mắt mềm mại. Vảy của Claudia có màu đen, thuộc về loại hấp thụ ánh sáng. Chỉ khi đặt dưới thứ ánh sáng đặc biệt mới phiếm hào quang lạnh lẽo. 
Vảy lành lạnh, không có độ ấm, phần rìa cực kì sắc bén, bình thường sẽ không giương lên. Nhưng chắc vì đây là lần đầu tiên Claudia chở người, rất mất tự nhiên nên phần vảy quanh cổ hơi vểnh lên một chút. 
Công chúa chỉ chạm nhẹ vào đó mà lòng bàn tay đã bị cắt, máu tươi đỏ thắm tươm ra. 
Rồng, chính là loài sinh vật hùng mạnh, xinh đẹp mà lại diệu kì như thế. 
Ánh mắt nàng nhìn Claudia thậm chí còn ẩn chứa một chút mê đắm. Lát sau, Công chúa áp mặt lên vảy Claudia, thấp giọng hỏi: "Claudia, vì sao lại rời khỏi Đảo Rồng?" 
"Đương nhiên là bởi vì ta muốn trở thành con rồng hung ác nhất trên đời rồi. Danh tiếng của ta phải lan truyền rộng rãi. Mọi người nhắc đến Rồng tàn bạo ta đây đều cảm thấy sợ hãi và khiếp đảm." Claudia gầm lên 'cà uồm' một tiếng. Đương nhiên nó sẽ không nói cho con người mà mình bắt về này biết ước muốn ban đầu của nó chỉ đơn giản là muốn ra ngoài chơi thôi. 
Kể từ khi sinh ra, Claudia vẫn luôn sống trên Đảo Rồng. Đảo Rồng tuy rộng nhưng thật sự có quá ít thứ để chơi. Càng lớn, nó càng cảm thấy nhàm chán. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-muon-lam-ky-si-rong/980974/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.