Đôi tai của con cẩu con có chút trắng ở đầu, và giờ phút này đang cụp xuống, với những chiếc móng mập mạp của nó đặt trên khuỷu tay của Tạ Sách. Tạ Sách cong một ngón tay lên gãi nhẹ vào cằm cẩu con, đôi mắt ẩm ướt của cẩu con hơi híp lại, tựa hồ rất hưởng thụ.
Thanh âm của Tạ Sách văng vẳng bên tai Tạ Nguyên, nàng lui về phía sau nửa bước, những ký ức xa xôi,nhữnh hình ảnh giống nhau kia từng cái từng cái hiện lên trước mắt nàng.
Chính Nhĩ Tuyết này sau này đã bị mẫu hậu chính miệng phân phó ném chết trước mặt Tạ Sách bởi nữ quan Phượng Nghi.
A Sách bẩm sinh đã thích cười, khi mới tập đi thường nhoẻn miệng cười không mở hết cỡ, lúm đồng tiền nhỏ bên phải vô cùng ngọt ngào, nhưng tận mắt nhìn thấy Nhĩ Tuyết chết ở ngay trước mặt mình, Tạ Nguyên liền thấy sau vụ đó Tạ Sách hiếm khi thấy cười hẳn.
Nói cách khác, phần lớn nụ cười sau này của hắn đều là mỉa mai hoặc trào phúng, chỉ gợi lên bên trái khóe môi, trông rất u ám.
Kỳ thật cũng là gặp qua một lần, khi Loan Châu ra roi thúc ngựa đưa tới kia viên ngọc Dạ Minh Châu cho hắn, hắn tùy tiện ném viên trước vào ao Quỳnh Nguyệt, cười lạnh nói: "Viên ngọc châu này, không xứng với trưởng tỷ của ta a."
Sau đó,hắn cầm viên cực đại Dạ Minh Châu, đến từ vô số bá tánh tánh Loan Châu đổi mạng sống của họ.
Đuôi lông mày hơi hơi giương lên, đã lâu không lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-moi-ngay-deu-suy-nghi-phai-hoa-ly/2888820/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.