Mới vừa đi đến cửa Chiêu Dương Điện, chỉ thấy một người hầu đang đứng khom người, dáng người gầy guộc đứng canh ở cửa điện. Tạ Sách nhìn vị nội sĩ kia liền cười nói: "Cao công công."
Cao thái giám tóc râu bạc trắng hơn phân nửa, con ngươi cụp xuống, sau đó liền thấy Tạ Sách trong lòng ngực ôm Nhĩ Tuyết, trong lòng lộ ra một ý cười. Hắn cao giọng nói: "Điện hạ, trong lòng ngực đây là?"
Cao Hình là vẫn luôn đi theo hầu hạ Hoàng Hậu, cũng là ông quản giáo việc học của Tạ Sách, ở trong cung cũng có thể coi là một lão nhân đáng kính, dù là ai cũng phải kính nể vài phần.
"Cao công công," Tạ Nguyên nghiêng đầu nhìn hắn, "A Sách, công công, hiện tại y đang ôm cẩu của ta có cần phải báo cáo cho ngài không?"
"Công chúa điện hạ nói đùa." Cao Hình nhẹ phất cây phất trần trong lòng ngực một chút, ý cười trên mặt vẫn giữ nói: "Chẳng qua, Đoan Vương điện hạ người mang trọng trách, nếu như thỉnh thoảng chơi thật ra không sao, nếu là mê muội mất cả ý chí, thành ra không học vấn, không nghề nghiệp, đó chính là nhà ta đảm đương không dạy nổi."
Cao Hình khom người hướng tới Tạ Sách nói: "Xin mời điện hạ."
Tạ Sách nghiêng đầu nhìn Tạ Nguyên, đem Nhĩ Tuyết trong lòng ngực của chính mình đặt nhẹ trên mặt đất, đưa tay nhẹ nhàng sờ sờ đỉnh đầu của nó.
Cao Hình thấy hắn như vậy, thanh âm càng trở nên sắc bén hơn, mang theo tia cảnh cáo: "Điện hạ, xin ngài đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-moi-ngay-deu-suy-nghi-phai-hoa-ly/2888817/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.