Lâm Tri Ngải ngồi trên chiếc ghế đẩu mà cửa hàng đưa cho cô, đợi tầm khoảng năm phút mới đợi được Vương Cảnh Văn cầm trên tay một chiếc túi đi đến.
Vương Cảnh Văn nhìn thấy Tống Chu Thành ở cửa, có chút ngạc nhiên: "Sao mọi người lại ở đây?"
Tống Chu Thành mỉm cười với Vương Cảnh Văn: "Ra ngoài dạo phố, vừa hay gặp phải em gái của cậu. Biết hai người định đi xem điện ảnh nên muốn đi cùng."
Vương Cảnh Văn bèn lấy ra một chai nước ngọt, một que kem đưa cho Tống Chu Thành: "Không biết mọi người cũng ở đây, nước ngọt và kem tôi chỉ mua có hai phần thôi."
Tống Chu thành mỉm cười lắc đầu: "Không sao, bọn tôi mỗi thứ một cái là được."
Tống Chu Thành nghĩ rằng kem quá lạnh đi nên mới đưa nước ngọt sang cho Lâm Tri Ngải. Nhưng khi Tống Chu Thành xé bao bì của cây kem ra thì trông thấy Lâm Tri Ngải dùng đôi mắt sáng lấp lánh chăm chăm nhìn vào mình.
Tống Chu Thành chỉ có thể hỏi dò xem sao: "Em muốn ăn à?"
Lâm Tri Ngải lập tức gật đầu, dứt khoát đáp lại một chữ: "Muốn."
Tống Chu Thành nghĩ Lâm Tri Ngải cầm chai nước ngọt không tiện cầm kem ăn nên tiện tay cầm lấy chai nước ngọt của cô.
Cơ mà Tống Chu Thành vừa cầm lại chai nước ngọt, Lâm Tri Ngải đã chau mày với anh: Tôi vẫn muốn uống đó nha, anh không được uống trộm của tôi!"
Tống Chu Thành: "..."
Không ngờ em ăn kem của tôi được còn tôi uống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-manh-me-o-dan-quoc/3387894/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.