Từ lúc Chỉ Ni tỉnh dậy thì Phượng Nghi Cung đã nhộn nhịp hơn phần nào, cung nữ thái giám đều ra vào liên tục. Nhưng đó chỉ là ở tiền điện, còn tẩm cung thì phải được Chỉ Ni đồng ý mới được vào trong. Hoàng đế và Hoàng hậu đôi lúc lại vào thăm hỏi tình hình rồi lại ra ngoài chờ đợi, nhìn thấy nàng cứ im lặng không nói, cả người cứ bần thần nên đành để lại không gian yên tĩnh cho thư thả.
Khủy tay chống lên thành ghế, bàn tay áp vào trán mãi rầu rĩ không thôi, Hoàng hậu hết chậc lưỡi rồi lại thở dài khiến tiền điện càng thêm ảm đạm.
Hoàng đế nhìn Hoàng hậu rồi nhìn Quốc sư, hỏi:
- Không còn cách nào khác để vào bên trong sao?
Quốc sư lắc đầu:
- Lệnh cô hiện đã nhớ lại chuyện cũ nên sẽ thắc mắc một số điều. Nếu Bệ hạ và Lệnh bà vào bên trong sẽ khiến Lệnh cô kích động mà dò hỏi nhiều thứ, đó là thời điểm vàng để chất độc phát tác mạnh mẽ hơn. Tốt nhất là Bệ hạ và Lệnh bà nên để Lệnh cô bình tâm lại.
Hoàng hậu ngồi thẳng người, sốt sắng nói:
- Nhưng trưởng công chúa vừa nôn ra máu, để con bé một mình thì sao bổn cung yên tâm được.
- Đó là triệu chứng khi độc phát tác, nếu Lệnh cô thêm kích động thì sẽ còn nôn ra nhiều hơn.
Tay siết chặt lấy thành ghế, Hoàng hậu bất lực nhắm mắt rồi quay đầu sang hướng khác. Kể từ lúc Chỉ Ni phát bệnh thì Hoàng hậu mỗi ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-luu-lac-de-nhat-dai-vuong-phi/3373452/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.