Thành Vu bấy giờ đã có những trận tuyết rơi đầu mùa. Từng bông hoa tuyết nhỏ nhắn cứ lất phất nhẹ nhàng bay bổng trong không trung khiến bầu trời bao trùm một màu trắng toát. Càng đến gần dãy Lập Sơn thì cơn lạnh buốt thấu xương cứ mãi rít lên từng hồi. Tiếng chim kêu ở tít ngoài xa hoà cùng tiếng gió vù vù như tô vẽ thêm cho dãy núi hùng vĩ ngay trước mắt.
Con ngựa kueya dừng lại ở chân dãy Lập Sơn. Lê Dực Định đưa bàn tay hứng một bông hoa tuyết đang rơi lơ lửng. Nhìn ngắm bông hoa tuyết nhỏ xinh nằm gọn trong tay mình, lại nhớ đến Chỉ Ni cũng chỉ còn lại hi vọng nhỏ nhoi như vậy càng khiến hắn trở nên quyết tâm nhiều hơn hết. Đôi môi vì lạnh đã phần nào tím tái. Người Qui Nam xưa nay sống ở vùng khí hậu nhiệt đới nên chắc chắn không thể chịu được những trận tuyết như thác đổ ở Thành Vu. Hắn cũng không dám chắc mình có thể gắng gượng đến khi tìm được Hạ Tuyết Đàm hay không, nhưng chỉ cần có một cơ hội nhỏ thì bản thân cũng phải nhất quyết làm cho bằng được.
Để lại ngựa ở chân núi, Lê Dực Định nhìn theo hướng đón nắng của dãy Lập Sơn. Nếu như Hạ Tuyết Đàm tốt nhất khi nở rộ trong ánh nắng thì hắn sẽ đánh liều một phen, thử xem liệu thực sự nó có mọc ở đó. Từng bước chân dẫm lên lớp tuyết trắng phủ dày trên núi, hắn cứ cúi đầu để không thấy đoạn đường trước mắt còn xa tít tận mù khơi, răng cũng nghiến chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-luu-lac-de-nhat-dai-vuong-phi/3372683/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.