Cả một đoàn người cùng đi đến Khiếu Tinh Đài, dẫn đầu là Hoàng đế cùng Hoàng hậu còn Chỉ Ni thì nối bước theo sau.
Nhìn qua nhìn lại một lúc, Chỉ
Ni nói với Bạch Hạc:
- Ta để quên vòng Yên Thiết ở tẩm cung rồi, không có nó sẽ khiến hoàng mẫu giận đó. Chị đi về lấy đi.
Bạch Anh ngập ngừng:
- Nhưng Lệnh cô…
Tuy nhiên không thể cãi lại lệnh. Bạch Hạc đưa ánh mắt lo lắng nhìn Lê Dực Định ở phía sau rồi cúi thấp đầu.
- Dạ, nô tì sẽ quay lại ngay.
Bạch Hạc đã rời đi. Lợi dụng khi dòng người đang đông đúc, Chỉ Ni bước chậm một chút còn Lê Dực Định lại bước vội lên trên. Bất chợt chạm mặt nhau, không biết là vô tình hay hữu ý mà cả hai đều vô thức bật cười. Đây có thể gọi là tâm ý tương thông không? Dẫu chẳng nói một lời nào nhưng lòng của đối phương đều đã tỏ mồn một.
Đi bên cạnh hắn, Chỉ Ni vờ như hậm hực:
- Vậy mà từ đầu lại không nói với ta rằng ngài là Đại vương của Qui Nam.
Hắn nhẹ giọng:
- Nàng cũng không cho ta biết nàng là trưởng công chúa của Đế quốc Thành Vu.
Nàng phụng phịu đôi má:
- Ta đang ở nhân gian thì sao lộ danh tính được.
Hắn cũng nhướng đôi mày trêu chọc:
- Thì ta cũng đang ở nhân gian mà.
Chỉ Ni nheo mắt nhìn Lê Dực Định rồi mím đôi môi đỏ mọng mà không nói thêm một lời nào. Chẳng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-luu-lac-de-nhat-dai-vuong-phi/3370749/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.