Trôi qua thêm vài ngày là tới tiệc thọ tứ tuần của Hoàng hậu. Biết là chuyện nhà đang rối rắm, Hoàng hậu có ý không làm yến tiệc nữa nhưng Hoàng đế lại khuyên nhủ mở tiệc chiêu đãi sứ thần. Thiếp mời đã gửi đi, người cũng đã đến nên không thể để họ quay về tay không và Thành Vu bị mất mặt.
Tại Chiêu Hoan điện, tiếng đàn du dương không ngừng vang vọng khắp Cung cấm. Các quan viên và sứ giả liên tục ra ra vào vào cùng vô vàn tiếng cười nói khiến không khí nơi đây vô cùng nhộn nhịp. Hoàng hậu ngồi bên cạnh Hoàng đế nhìn buổi yến tiệc chỉnh chu, náo nhiệt nhưng nét mặt vẫn không thể nào thoải mái nổi. Bấy giờ người rất lo lắng cho Chỉ Ni, chẳng biết nàng đã làm sao rồi.
Các quan viên thay nhau dâng lễ vật mừng thọ tứ tuần của Hoàng hậu, từng món từng món đều là thứ quý hiếm nhất trần đời. Hoàng hậu dẫu mỉm cười tỏ ra vui vẻ nhưng từ đầu đến cuối vẫn luôn hướng mắt về phía bên ngoài trông ngóng Hoàng nữ của mình đến. Lê Dực Định đi vào Chiêu Hoan điện, theo sau hắn là Dương Hựu đang bưng một khay gỗ chứa tượng “Bạch Y Quán Tự Tại Mẫu”. Đây là bức tượng Quán Thế Âm toàn thân mặc y phục trắng, đầu đội khăn, một tay cầm hoa sen còn một tay kết nguyện ấn. Xưa nay mọi người đều tế bái Ngài để cầu tiêu tai, trường thọ.
Cả hai cùng quỳ xuống hành lễ:
- Khiêm Hòa Đại vương Lê Dực Định bái kiến Bệ hạ, Lệnh bà.
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-luu-lac-de-nhat-dai-vuong-phi/3370748/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.