Vừa trông thấy nàng, hắn ngạc nhiên:
- Là nàng… Là nàng thật sao?
Nhìn theo hướng của Xích Ảnh song hắn nhìn nàng, hỏi:
- Mấy ngày qua nàng đã đi đâu?
Chỉ Ni ái ngại mím đôi môi hồng rồi lại cười hì.
- Ta bị bắt về, còn bị phụ thân mắng một trận nhưng không sao, không sứt mẻ một tí nào.
Nhìn Chỉ Ni cứ vô tư khác hẳn lúc còn ở Qui Nam khiến lòng hắn càng thêm đau nhói như ai xé ai cào. Là vì đã dùng Vu linh tà cổ nên mới thay đổi nhiều như vậy sao? Thứ đó cuối cùng lợi hại như thế nào? Hắn thật sự muốn tìm loại thảo dược đó và giải loại tà cổ độc hại này để nàng không phải chịu bất kỳ giày vò nào nữa cả.
Đột nhiên không gian xung quanh chùng xuống, Chỉ Ni thấy rõ đôi mắt thâm tình kia đã dần dần trở nên ửng đỏ. Sắc thái của hắn thay đổi đột ngột như vậy nhất thời khiến nàng trở nên lúng túng, không biết phải làm sao.
Chỉ Ni ấp úng:
- Ngươi… Ngươi không sao chứ?
Hắn nghiến răng, cố nở một nụ cười gượng, bàn tay vuốt nhẹ lên mái tóc mềm mượt rồi nghẹn ngào:
- Nàng vẫn bình an là tốt rồi.
Hoàn toàn không hiểu lời của Lê Dực Định, cũng không biết chắc cả hai có mối quan hệ gì không nhưng mỗi lần gặp mặt thì dường như hắn đã gặp nàng từ trước.
Quay đầu nhìn thì thấy Xích Ảnh đã quay lại. Chỉ Ni vội vàng nắm lấy cổ tay kéo hắn chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-luu-lac-de-nhat-dai-vuong-phi/3364058/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.