🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cả một thân người đầy rẫy vết thương còn tươm máu lững thững rời khỏi căn phòng mà Chỉ Ni đã ra đi. Gương mặt của hắn không biểu lộ một cảm xúc nào nhưng ánh mắt từ khi nào đã chất chứa vô số bị thương đau đớn.



- Đại vương!



Chờ đợi ở ngoài sân có kha khá người. Thấy Lê Dực Định bước ra thì ai nấy đều quỳ xuống hành lễ.



Lê Dực Định nhìn một lượt rồi ánh mắt dừng lại ở trên người Lưu Thuận. Hít một hơi thật sâu, hắn nặng nề nói:



- Hãy đưa nàng về an táng ở cố hương. Ta sẽ lệnh người hộ tống.



- Đại vương…



Lưu Thuận mở to hai mắt kinh ngạc. Vội vàng đứng dậy chạy xông vào phòng, Bạch Hạc cùng Xích Ảnh cũng vội chạy vào theo.



[Chỉ Ni… Chỉ Ni!?]



[Tiểu thư… Sao tiểu thư lại ra đi vào lúc này kia chứ? Tiểu thư… Tiểu thư…]



Từng tiếng khóc than như ai oán vang vọng ở bên tai khiến thần trí của hắn chợt như điên đảo. Đây có lẽ là một cơn ác mộng sẽ không bao giờ chấm dứt, cơn ác mộng sẽ theo hắn đến suốt cuộc đời này.



Lê Dực Định không thể nói thêm một lời nào, càng biết bản thân không đủ can đảm để nhìn Chỉ Ni thêm một lần nào nữa. Có lẽ sau này chỉ có thể gặp được nàng ở trong mơ và giấc mơ ấy sẽ vô cùng xa vời mà hắn mãi mãi cũng không với tay đến được.



- Đại vương!



Sau lưng vang lên một tiếng gọi. Lê Ngọc Thiền đi đến bên cạnh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-luu-lac-de-nhat-dai-vuong-phi/3361261/chuong-72.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.