Đã ở lại Thận phủ được một ngày một đêm nhưng Lê Ngọc Thiền đã đưa Chỉ Ni đi xem mọi ngóc ngách ở trong phủ. Không những vậy mà hai người còn cùng nhau thêu thùa may vá, làm những việc thường tình của nữ nhân.
Lê Ngọc Thiền khi ở phủ gia mang một vẻ ngoài dịu dàng, yểu điệu thục nữ, hoàn toàn khác xa với khí thế oai vệ, anh dũng bất phàm như lúc ở quân doanh.
Nghe nói sáng này Lê Ngọc Thiền phải đến Kiêu Quân Sở nên Chỉ Ni đành ở lại trong phòng, không tiện đi ra ngoài nửa bước.
- Tiểu thư!
Bạch Hạc đi vào phòng, trên tay còn mang một đĩa bánh hạt sen.
- Bánh này là Quận chúa đã căn dặn phòng bếp làm riêng cho người.
Chỉ Ni nhìn đĩa bánh có chút trầm mặc rồi nhìn Bạch Hạc và mỉm cười:
- Quận chúa đã đối với ta tốt quá rồi. Chị để đây đi, thêu xong khăn tay này ta sẽ dùng sau.
- Tiểu thư, khi ở Thận phủ có lẽ người sẽ không gặp được Đại vương.
Đang thêu thùa chợt vì câu nói kia mà dừng tay lại. Tuy nhiên chẳng mấy chốc Chỉ Ni đã tiếp tục từng mũi kim trong tay mình.
Thở một hơi nặng nề, nàng đáp:
- Gặp ngài ấy hay không cũng không quan trọng. Đột nhiên chị nhắc đến làm chi?
- Nô tì thấy tiểu thư có vẻ đã động tâm rồi. Nếu người muốn gặp ngài ấy thì nô tì sẽ đi nghe ngóng một lúc xem sao.
- Ai nói muốn gặp ngài ấy chứ. Chị căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-luu-lac-de-nhat-dai-vuong-phi/3335416/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.