Ngày hôm nay đã là đêm giao thừa, người người nhà nhà đều cùng nhau quây quần bên bếp lửa nhỏ.
Đưa mắt nhìn hai chiếc hộp một to một nhỏ ở trong tay, Chỉ Ni mỉm cười nhẹ nhàng rồi đi một mạch đến quán trọ cách thôn không xa lắm. Ban đầu Lê Dực Định đã tá túc tại tư gia một đêm nhưng hôm sau liền vì lễ tiết của nàng mà tìm quán trọ để trú ngụ vài ngày.
[Hai ngươi cùng ta canh gác trước phòng của Đại vương, những người còn lại thì chia nhau canh gác quanh quán trọ.]
Vừa đến gần quán trọ đã nghe tiếng của Dương Hựu đang nói với các tướng sĩ, Chỉ Ni mỉm cười rồi gọi:
- Dương tướng quân!
- Lưu cô nương!?
Dương Hựu thấy Chỉ Ni thì lập tức đi đến trước mặt và tiếp lời:
- Đã không còn sớm, cô đến đây có chuyện chi sao?
Chỉ Ni chưa nói gì thì một trong những tướng sĩ đã lên tiếng nói đùa:
- Đương nhiên là đến gặp Đại vương rồi, người chẳng tỏ nữa hay sao?
Dương Hựu gật gù:
- Đúng ha! Để ta đi báo với ngài ấy.
- Dương tướng quân xin hãy dừng bước!
Dương Hựu vừa quay lưng đi thì Chỉ Ni đã ngăn lại:
- Hôm nay đã là giao thừa nhưng Đại vương cùng các vị tướng quân lại ở đây lo công vụ, dân nữ không có gì hơn ngoài một ít bánh tét và chè trôi nước do các thôn nữ cùng nhau làm, mang đến đây biếu để các vị đón năm mới.
Chỉ Ni đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-luu-lac-de-nhat-dai-vuong-phi/3332962/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.