Đêm hôm trước Lưu Thuận vừa vào nhà thì đã nhanh chóng đuổi Chỉ Ni về gian nhà phía đông rồi sắp xếp cho người của Lê Dực Định trú tại gian phía tây. Hoàn toàn không cho cả hai chạm mặt. Mãi đến sáng sớm với có thể chạm mặt nhau ở tiền sảnh.
Chỉ Ni mang một ấm trà mới và chiếc khay chứa vài đĩa bánh ra ngoài. Đặt chúng ở trên bàn, nàng dời bước sang một bên đứng hầu chuyện.
Lê Dực Định hớp một ngụm trà cho thấm giọng rồi nói:
- Thật không giấu gì Lưu y sĩ, mỗ vốn dĩ là người Hoàng thất, nhận lệnh phụ hoàng đến các châu điều tra chính sự và nhân đây cũng tuân theo ý chỉ của Hoàng thái hậu đến tìm Lưu cô nương đưa về kinh diện thánh.
Lưu Thuận và Chỉ Ni nhìn nhau không khỏi ngạc nhiên. Lưu Thuận ấp úng:
- Vậy người đây là…
Dương Hựu nói:
- Đây là Khiêm Hoà Đại vương, hoàng thập nhất tử của thánh thượng, cũng là hoàng tử duy nhất của triều ta bấy giờ được phong tước Đại vương. Khi đóng quân ở Đại Dư đã được Lưu cô nương cứu giúp nên theo Hoàng thái hậu từ dụ, đến đây đưa Lưu cô nương đến kinh thành diện thánh.
Vừa nói xong hắn cũng đưa ra một lệnh bài, đấy chính là lệnh bài của Cung Trường Thọ.
Lưu Thuận và Chỉ Ni không hẹn mà cùng quỳ xuống hành lễ.
- Thảo dân bái kiến Khiêm Hoà Đại vương.
- Đứng dậy đi, không cần đa lễ. Bổn vương bước ra nhân gian thì cũng như bách tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-luu-lac-de-nhat-dai-vuong-phi/3332959/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.