Rời khỏi Minh Chánh điện, Lê Dực Định đi đến Trường Thọ Cung ở cách biệt với hậu cung của các hậu phi về phía Tây.
Đã vài năm không đến đây, không ngờ mọi vật xung quanh đều nguyên trạng như ngày nào. Những sở thích tao nhã của Hoàng thái hậu bao năm cũng không thay đổi.
Trông thấy Lê Dực Định đã vào đến sân, Đỗ Thị Sen vội quỳ xuống hành lễ.
- Nô tì xin vấn an Thiện An vương.
- Ta đến đây vấn an Hoàng tổ mẫu. Người đã thức dậy hay chưa?
- Hồi bẩm Thiện An vương, Đức bà đã dậy từ sớm, nghe tin người đang hồi kinh, Đức bà đã đợi rất lâu ở tiền điện.
Lê Dực Định gật đầu và đi vào bên trong. Nhìn thấy Hoàng thái hậu đang thưởng trà thì vui vẻ quỳ xuống hành lễ.
- Tôn nhi xin bái kiến Hoàng tổ mẫu.
- Mau! Mau đứng lên!
Hoàng thái hậu đưa tay hối thúc, nhìn đứa cháu đã lâu không gặp mà mừng rỡ vô cùng.
- Ngồi đi! Con mau ngồi đây để Hoàng tổ mẫu nhìn xem thế nào.
Trong chốn thâm cung này ở đâu mà không mưu mô toan tính. Năm ấy không nhờ Hoàng thái hậu mang về tẩm cung bồi dưỡng thì không biết Lê Dực Định đã bỏ xác ở nơi xó xỉnh nào. Có khi mất mạng bao giờ cũng chẳng ai hay.
Lê Dực Định ngồi xuống bên cạnh người trên trường kỷ, hỏi:
- Nhiều năm tôn nhi đã không hồi kinh, Hoàng tổ mẫu vẫn khoẻ mạnh chứ?
Hoàng thái hậu ngậm ngùi gật đầu, chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-luu-lac-de-nhat-dai-vuong-phi/3332954/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.