Trôi qua thêm vài ngày Lê Dực Định lại càng ho khan nhiều, không có dấu hiệu kềm chế được nữa. Với tình trạng của hắn như thế này khiến các tướng lĩnh không khỏi hoang mang.
Ở biên cương đang căng thẳng nhưng Nguyên soái lại mang một sắc mặt một ngày một yếu kém đi. Chính vì thế mà Trực Hoành và cả Dương Hựu đều sinh lòng nghi ngờ với Chỉ Ni mặc cho đã tra rõ thân phận của nàng rõ vành vạch.
- Khụ khụ!
Lê Dực Định đang giải quyết chính sự lại không kềm chế được mà ho lên vài tiếng.
Dương Hựu không yên lòng, nhíu chặt đôi mày căng thẳng nói:
- Chủ tướng, người càng ho nhiều hơn trước rồi.
Thở một hơi mạnh, Lê Dực Định xua tay.
- Ta không sao! Khụ... Khục!
Chỉ vừa dứt câu thì Lê Dực Định đã nghiêng người sang một bên rồi nôn ra một vũng máu đen kì lạ. Ai nấy trông thấy đều không khỏi kinh hãi, vội vàng đến gần hắn xem tình hình ra sao.
- Chủ tướng! Chủ tướng!
Các vị tướng lĩnh đỡ lấy Lê Dực Định đang mất đi điểm tựa, duy chỉ có Trực Hoành là vội vã đi ra ngoài.
Sắc mặt của hắn lúc này rất hung tợn, bước đi vì căng thẳng mà ngày một nhanh hơn.
Vừa trông thấy Chỉ Ni đang cặm cụi sắc thuốc thì hắn đã đi đến bắt lấy cổ tay kéo mạnh, khiến nàng hốt hoảng đứng bật dậy theo.
Không kềm được lửa giận, Trực Hoành quát:
- Độc nữ, ngươi rốt cục đã làm gì với chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-luu-lac-de-nhat-dai-vuong-phi/3332938/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.