Sáng sớm tỉnh lại Dương Thiên Phong sớm ôm thê tử ngồi ở ghế gỗ trước sân to của nhà gỗ, vẻ mặt bình thản như không có chuyện gì xảy ra. 
Nhạc Xích Vũ cũng thức dậy, tay nàng đưa lên xoa xoa mắt rồi nhìn xung quanh. Cực kỳ kinh ngạc với quanh cảnh xung quanh lại thấy được trượng phu liền hỏi: “Tướng công, chúng ta thế nào thoát chết?” 
Chẳng phải hôm qua bị vây trong biến lửa rồi ngất đi sao? Vì sao hôm nay lại bình an như vậy? Là ám vệ cứu đi, nhưng là vì sao không hồi cung mà lại ở một nơi xa lạ thế này? Nhạc đế vào Nhạc hậu tối qua không có đến? 
Dương Thiên Phong chỉ là hôn lên trán nàng, âm thanh nhẹ nhàng lại mang theo chút thỏa mãn nói: “Chút nữa sẽ có người đến nói cho nàng biết.” 
Hắn tin chắc Nhạc Thanh Loan đã dùng tới chiêu số này thì nhất định sẽ có thêm người làm chứng. Nên lúc Nhạc hậu thiết yến đã sớm để bọn họ vận quốc phục. 
Âm thanh của hắn vừa rơi được chừng năm giây liền thấy một nhà hai già hai trẻ chính bước vào trong sân. Vừa thấy được đôi phu thê kia liền bước đến khom người cúi chào. 
Một lão giả trước lên tiếng: “Không biết trước mặt là vị quý nhân nào để tiểu dân biết xưng hô.” 
Nhạc Xích Vũ thập phần kinh hỉ đáp phi sở vấn: “Là các ngươi cứu chúng ta?” Nàng cũng không ngạc nhiên với xưng hô của hắn, nếu là bọn họ cứu các nàng nghĩa là chứng tỏ biết cách nàng là người trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chua-hoa-than/3153795/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.